🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tướng quân, đã sắp xếp ổn thỏa cho người dân." phó tướng cung kính báo cáo.



Sầm Diệc nhìn dãy núi phía xa, ánh bình minh vừa ló rạng, phía đông dần bừng sáng, cây cối xơ xác phủ đầy sương sớm, lạnh lẽo hoang vắng. Điều này khiến cho Sầm Diệc nhớ lại ngày ấy tiểu thúc qua đời. Sầm Hi bị thương rất nặng, tổn thương đến phổi và tim, ông cố gắng chống đỡ được nửa tháng, hoa mai trong viện còn chưa kịp nở thì ra đi.



Sầm Hi ho cả đêm, nôn ra máu đen, dù y và Sầm Dạ Lan có lau thế nào cũng không sạch được.



Từ nhỏ đến lớn, Sầm Hi như một vị thần trong mắt Sầm Diệc, ông không chỉ là Chiến thần Bắc Cảnh, mà còn là vị thần trong lòng y, đánh đâu thắng đó, sẽ không bao giờ gục ngã.



Nhưng vị thần của y giờ đang hấp hối và vô cùng đau đớn.



Mười năm sau, mỗi lần nghĩ lại, Sầm Diệc vẫn cảm thấy lòng đau nhói.



Sau đó Sầm Hi đột nhiên tỉnh lại, như là hồi quang phản chiếu, ông mở mắt ra, nhìn Sầm Diệc, khàn giọng nói: "Diệc Nhi, sao con lại khóc?"



Sầm Diệc nghẹn ngào: "Tiểu thúc thúc... Người đừng đi."



Sầm Hi gắng gượng nở nụ cười, vươn tay sờ sờ gò má Sầm Diệc, ngón tay lạnh như băng cố gắng lau nước mắt cho y: "Đã là một vị tướng quân rồi, sao còn khóc như một đứa trẻ."



Sầm Diệc rất đau lòng, nước mắt chảy giàn giụa. Sầm Hi khe khẽ thở dài, đưa mắt nhìn Sầm Dạ Lan đang đứng bên giường, thiếu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-son-nguyet/3558933/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quan Sơn Nguyệt
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.