Phủ Hoàn Châu nói là thủ phủ của một quốc gia, nhưng thực ra nó chỉ là một thị trấn nhỏ ở biên giới phía bắc.
Tên phủ này được thành lập từ trăm năm trước, sau này quanh năm bị ngoại tộc xâm lấn, dân chúng lần lượt rời đi, bây giờ chỉ còn lại hơn trăm hộ. Hàng năm đám người Hồ đều đến để quấy phá, chuyên chọn những con đường nhỏ như vậy để cướp bóc.
Ngay khi quân doanh có chuyện, phủ tướng quân lập tức đèn đuốc sáng choang, giống như tri châu Hãn Châu bằng phẳng, các tướng lĩnh trong thành đều hội tụ ở đây, tất cả lấy Sầm Dạ Lan làm trung tâm.
Đây là lần đầu tiên Nguyên Trưng ở gần một trận đánh như vậy.
Tách trà trong tay đã nguội lạnh, hắn ngồi ở một bên, mạn bất kinh tâm* nghe bọn họ thảo luận quân sự. Nguyên Trưng vừa là giám quân, cũng là hoàng thất, không ai có thể đuổi hắn đi. Hắn không lên tiếng, Sầm Dạ Lan cũng ngầm cho phép, những người khác tất nhiên là coi như không nhìn thấy.
* trạng thái hờ hững, thờ ơ, tuỳ tiện.
Đêm đã khuya, nhưng Nguyên Trưng lại không thấy buồn ngủ chút nào, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn Sầm Dạ Lan dưới ánh nến. Vẻ mặt y bình tĩnh, điều khiển binh tướng đâu vào đấy, sắp xếp rõ ràng, ra mệnh lệnh thi hành.
Một vài trinh sát của hôm đó đến, bước chân vội vã, "Báo ——" cứ như đang đi đòi mạng, đêm dài tăm tối kéo theo bầu không khí căng thẳng ngột ngạt. Ngày đó không chỉ có phủ Hoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-son-nguyet/3558915/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.