Xe chạy từ từ trên đường núi gập ghềnh,đến nơi đây,cách Lâm trường Hồng Thổ Pha càng lúc càng gần !
Trần Kinh ngồi phía sau cứ hút thuốc mãi,ở khóe miệng hắn,vẫn còn đó mùi hương từ nụ hôn của Kim Lộ,ngay trong lúc này,trong lòng hắn hết sức căng thẳng,nhưng trong đầu hắn vẫn luôn phảng phất hình bóng của Kim Lộ.
Kim Lộ là người thông minh, lại còn có chí khí, bởi thế ngay trên đường,cô ngả vào vòng tay Trần Kinh,hai người cùng trao nhau những nụ hôn.
Từ đầu đến cuối,Kim Lộ không hề nói một lời với Trần Kinh về mục đích của sự việc này.Nhưng cả hai đều hiểu rõ,sự im lặng đó mới chính là lời nói,đại để là trong tình huống này đây.
Kim Lộ chẳng phải là một phụ nữ tầm thường, không có cái vẻ làm bộ làm tịch như bao cô gái khác, cô dám yêu và dám hận,nhưng cô cũng hiểu đến lúc cần thì cũng nên buông tay để người đàn ông đi làm điều mình muốn làm,gánh vác trách nhiệm mà anh ta cần phải gánh vác.
Chuyến đi lên Lâm trường Hồng Thổ Pha, Trần Kinh không thể chối từ,đây là hắn làm vì Phó phòng Lâm nghiệp, người phụ trách tổ lãnh đạo cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha , cho dù phải đối mặt với núi đao biển lửa, với bao nhiêu hiểm nguy phía trước, hắn cũng nhất định phải đi. Đây là điều mà một đấng nam nhi đại trượng phu có trách nhiệm và tôn nghiêm phải làm .
Kim Lộ đã chia tay,không nói một lời,bởi vì bất cứ lời nói nào trong lúc này đều không có nghĩa lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346632/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.