Trần Kinh không đoán được lần này về thủ đô có nhiều thứ khác với trước kia như vậy.
Hắn vừa đến thủ đô, vừa mới buông hành lý xuống, điện thoại liên tục gọi tới.
Một số người quen cùng thế hệ trong Tây Bắc hệ và Phương gia trước kia, còn có một số bằng hữu trước kia Trần Kinh kết bạn ở thủ đô, hầu như đều muốn hẹn gặp mặt trò chuyện cùng Trần Kinh.
Đây là chuyện trước kia chưa từng có, Trần Kinh cẩn thận suy nghĩ, trong lòng cũng hiểu được, đoán chắc là do nghe được chuyện mình lần đầu được đề bạt làm Phó giám đốc sở, khiến cho nhiều người quan tâm.
Hơn nữa, thân phận của mình dù sao cũng không tầm thường, Phương gia có ảnh hưởng lớn ở thủ đô, mà mình lại là con rể đời thứ ba của Phương gia, có thể có được biểu hiện sáng giá, tất nhiên sẽ được mọi người quan tâm hơn bình thường.
Những cuộc điện thoại và lời mời đó đa số là tránh không được, nhưng nếu đáp ứng hết, Trân Kinh chắc mất cả năm cũng chưa đủ mất.
Hắn ngẫm nghĩ một chút liền thay đổi một câu trả lời hợp lý, hạ mình nói, khoảng Tết âm lịch nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi.
Tụ họp gặp mặt khác với đến nhà thăm hỏi.
Đến nhà thăm hỏi chuẩn bị chút quà, hàn huyên vài câu, nhiều nhất cũng chỉ nửa giờ.
Nhưng nếu thật sự tụ họp hay tiệc tùng, một buổi cũng phải mất nửa ngày, Tết âm lịch được nghỉ bảy ngày, làm sao có thể có nhiều thời gian như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345104/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.