🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không thể trông cậy vào Phật tử, nhưng ta vẫn không muốn buông tha cho hy vọng. Phàm là có một khả năng nhỏ nhoi, ta cũng không nguyện buông tha.

Ta phát bảng vàng kêu gọi danh sĩ*, chỉ cần có thể dâng lên thuốc hay, hoặc là có biện pháp kéo dài tính mạng của Đoạn Niết, ta liền cho phép bọn họ cả đời hưởng vinh hoa phú quý.

(*名士 thời xưa chỉ những người rất có danh vọng nhưng không làm quan.)

Ban đầu còn có không ít người vì phú quý mà đến, dâng lên các loại dược liệu quý hiếm như nhân sâm nghìn năm, Thiên Sơn tuyết liên*, nhưng những thứ này trong cung đều có, ta cần bọn họ hiến làm gì? Lôi bọn họ ra cổng cung đánh một trận, cơn sóng hiến dược lúc này mới bình ổn lại.

(*天山雪莲 hoa sen trắng mọc trên núi tuyết Thiên Sơn)

Về sau, lại có không ít nhân sĩ giang hồ dâng lên các loại tà môn bí thuật cùng công pháp cường thân khiến người ta hoa mắt, cũng không phải cần thời gian dài mới thấy được hiệu quả, chính là quá mức âm độc, khiến người ta không biết là đang cứu người hay là hại người.

Bảng vàng dán tại đó, mỗi ngày đều sẽ có người vì thế mà đến, ta rốt cuộc mang theo hy vọng đi gặp bọn họ, rồi lại rốt cuộc mang theo thất vọng đuổi bọn họ ra khỏi cung.

Từng ngày từng ngày trôi qua, đã đến thời hạn một tháng, ta đã gần như điên cuồng, chỉ cần có bất luận khả năng ta đều bấu víu, hy vọng có thể sinh ra kỳ tích.

Mà chính là dưới tìm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quanh-nhan-gian/1353848/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.