Hai người im lặng một chút.
Thật lâu sau.
Cố Chi Hành: "Tôi không mang theo di động."
Chu Như Diệu: "Tôi cũng vậy."
Cố Chi Hành: " Làm sao bây giờ."
Chu Như Diệu: "Chờ."
Trong vườn trường trung học Thịnh Hoài có thể dùng thẻ thiết kế riêng hoặc điện thoại di động để thanh toán, mà bọn họ, luôn chỉ mang điện thoại để thanh toán.
Một nén nhang qua đi, người đến nhà ăn ngày càng nhiều, âm thanh ồn ào cũng lớn lên.
Chu Như Diệu cùng Cố Chi Hành hai ngủ thủ bên bàn cơm chỉ có hai cốc nước, phẳng phất phải chờ đến đầu bạc. Ngay vào lúc họ đang dùng chờ đợi tiến hành chiến tranh với thế giới, bỗng thấy Lý Hàn Sơn bưng mâm đồ ăn đi ngang qua.
Đồng tử Cố Chi Hành co rút lại, duỗi tay bắt được góc áo đồng phục của Lý Hàn Sơn, phẳng phất như bắt được hy vọng của toàn nhân loại.
Lý Hàn Sơn dừng lại bước chân, nhìn về phía hai người, "Có việc gì sao?"
Cố Chi Hành buông tay ra, nhàn nhạt nói: "Ngồi xuống cùng nhau đi."
Khoé mắt Lý Hàn Sơn đảo qua bàn ăn, ngoại trừ hai cốc nước, cái gì cũng không có.
Hắn uyển chuyển cự tuyệt: "Cảm ơn, không cần."
Lý Hàn Sơn đang chuẩn bị đi, lại đột nhiên cảm giác góc áo bị kéo ra.
Hắn khẽ hít vào một hơi, vẫn duy trì mỉm cười, quay đầu.
Chỉ thấy Chu Như Diệu đang nắm lấy góc áo hắn, tươi cười xán lạn nói: " Lý đồng học, cậu có muốn gia nhập nhóm chúng ta không?"
Lý Hàn Sơn: "........?"
Chu Như Diệu đứng lên, ấn bờ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quan-xuyen-thu-cuu-cuu-nam-chu/909631/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.