Triệu Minh Vy ngồi trên một chiếc võng tre, suy tư một lúc
Nói ra cũng thật buồn cười, bọn họ bận bịu với nhiệm vụ như thế, chuẩn bị rất nhiều kế hoạch như thế. Nhưng cuối cùng đến lúc sắp hành động thì lại dừng
Có điều, như vậy cũng tốt, tạm thời để tránh bọn họ nghi ngờ. Chỉ còn cách để bản thân nhàn rỗi
Thời gian nghỉ phép này cô sẽ dành cho người thân của mình, chợt nhớ tới mẹ cô. Hôm qua lúc gọi điện về nhà, cô có thể cảm nhận được sự xa cách giữa hai mẹ con càng ngày càng đẩy ra xa
“Đang nghĩ gì thế?”
Vương Thần Kiêu khoác chiếc áo lên người Triệu Minh Vy. Sau đó ngồi trên chiếc ghế đối diện, tiện tau đưa cho cô một ly nước nóng
Nhìn người đàn ông trước mặt mình, Triệu Minh Vy bất giác nở nụ cười. Khuôn mặt người đàn ông này! Đẹp trai quá nhỉ
“Soái!”
Người đối diện đứng hình một lúc, đứng dậy, tiến lại gần hôn lên môi cô
“Vào thôi! Trời bắt đầu lạnh rồi”
“Không cần vội! Ngồi ở đây có thể ngắm được sao trên kia! Anh thấy thế nào?”
Đúng thật! Khung cảnh này hiếm có. Nếu có thể! Cô thật mong bọn họ cũng có một cuộc sống bình yên như thế này
“Rất đẹp”
Sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy đã không thấy người bên cạnh đâu cả, nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài
Bà ngoại đang ngồi ở phía ngoài vườn hoa, chăm sóc chúng. Thấy dáng vẻ như thế của cô thì bất giác nở nụ cười hạnh phúc. Cũng có thể gọi là một nụ cười thoã mãn
Chỉ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-nhan-nguyen-yeu-em/440177/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.