“Dịch thiếu, xin lỗi, cô bé tới đây tôi lại không nói với anh một tiếng.” Thấy chết mà không cứu thật sự không phải là tác phong của cô.
“Tiểu Ngũ, thật ra là cháu tự tìm đến chị Úc, chú cứ xem như cháu cùng chị ấy là bạn thân, không đúng, coi như nể mặt của chị Úc, đối với chuyện của cháu sẽ bỏ qua chứ?” Cô nhóc vội tìm đường, đột nhiên dùng sức kéo mạnh hai tay của Dịch Khiêm.
Người đàn ông chưa từng có nhược điểm, hôm nay lại để cho cô bé này tìm ra, lại nhắm ngay nhược điểm của anh xuống tay chuẩn xác không sai!
“….” Khẽ chau mày, Dịch Khiêm đột nhiên liếc nhìn cô gái bên cạnh cô nhóc, bất đắc dĩ thở dài, nhìn cô gái trước mắt, mỉm cười lạnh nhạt: “Úc tiểu thư, cô bé này lại gây phiền toái cho cô rồi!”
“Không sao, tôi cũng rất thích Noãn Noãn.” Liếc nhìn cô nhóc đang ra sức nháy mắt đưa ám hiệu, cô nhẹ giương mắt lên: “Dịch THIẾU, Noãn noãn nói hai ngày nay muốn ở cùng tôi…tôi cũng đang thiết kế y phục cho cô bé, ở chỗ tôi sẽ thuận tiện hơn, anh xem…”
Quay đầu, Dịch Khiêm nhìn cô nhóc bên cạnh, hỏi nhàn nhạt: “Ý của cháu là?”
“Vâng…” cô bé gật đầu một cái, nhòn chân tới nói nhỏ bên lỗ tai của anh một câu: “Không vào hang hổ sao bắt được hổ con, cháu là thay chú đi thăm dò quân tình.”
“…” biết được tâm tư của cô bé này, Dịch Khiêm đột nhiên lắc đầu với cô một cái: “Không nên lại gây ra thêm chuyện gì linh tinh, nếu không tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mon-sung-hon/537601/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.