Khu trinh sát Vân Nam nằm gần biên giới, điều kiện khá gian khổ. Còn là nơi đảm đương vị trí quan trọng nên tân binh được phân tới đây không nhiều lắm, ngoại trừ Chu Trản và Nguyên Tư, Tiền Vũ thì chỉ có 3 người.
Lúc chia giường ký túc xá, Chu Trản trải drap giường ở gần cửa chính, tầng trên là Tiền Vũ, còn Nguyên Tư thì ngủ gần cửa sổ. Cả hai cách nhau một đường chéo. Lúc Tiền Vũ đang hâm mộ vị trí “phong thủy đắc địa” của Nguyên Tư thì thấy cậu hai tay xỏ túi quần đi tới, ngẩng đầu nói: “Sếp Tiền, thương lượng với mày chuyện này.”
“Không thương lượng.” Tiền Vũ quỳ gối trên giường xếp chăn, “Trừ khi mày đổi chỗ cho tao.”
Chu Trản ngước mắt nhìn hai người, không hiểu sao có chút mong chờ.
“Hê! Đây chẳng phải là chuyện tao định nói sao.” Nguyên Tư gác một tay lên song sắt giường trên, hất cằm ra sau lưng nói: “Sếp Tiền, hai ta đổi chỗ đi. Tao ngủ ở đây, mày ngủ cạnh cửa sổ.”
Tiền Vũ hết sức kinh ngạc: “Hả? Mày muốn ngủ cạnh cửa?”
Nguyên Tư cúi đầu xuống, đúng lúc bắt gặp ánh mắt Chu Trản, khẽ cười nói: “Gần cửa tiện hơn.”
Hiện tại là buổi chiều, tuy đã vào đông nhưng khí hậu từng khu vực khác nhau. Nơi này vẫn còn nóng trên 30 độ, các đội viên mặc quần áo không khác gì mùa hè, đều là áo ba lỗ và quần đùi.
Ánh nắng mặt trời từ cửa sổ lẻn vào, non nửa chiếu lên trên người Nguyên Tư.
Từ góc độ của Chu Trản nhìn sang, thân ảnh ngược sáng của cậu cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mi-tu-ca/196597/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.