🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi thu xếp mình ổn thỏa, cái bao tử đáng xấu hổ kia lại cầu xin tôi quăng thức ăn cho nó.

Nhìn vali hành lý mang theo đủ thứ tạp nham nhưng vẫn cứ quên mang theo đồ ăn, tôi cũng bó chiếu.

Lúc đó tôi quá là ngu, không dám nói cho Lục Thiên Húc biết tôi không mang theo đồ ăn, tôi sợ anh ta lại cười nhạo tôi không mang theo đầu óc…

Tôi không thích cái bộ dạng tự cao tự đại duy ngã độc tôn của anh ta khi mắng tôi, giống như tôi thật sự ngu lắm vậy, tôi nhịn không được.

*duy ngã độc tôn: chỉ có bản thân mình là đáng tôn kính.

Nhà anh ta cách khu sầm uất rất xa, ở lân cận lại không có nhà hàng siêu thị hay chỗ nào để kiếm ăn. Bốn phía đều là khu vực xanh hoá, bây giờ trời đã tối, gió rét thổi lá cây kêu xào xạc, thỉnh thoảng còn nghe tiếng “vút vù vù” làm tôi sợ hết hồn, làm gì còn dám chạy ra ngoài.

Một mình tôi cứ thế ngồi đực mặt ra ở trong phòng, dự định dùng máy vi tính phân tán lực chú ý của bao tử, thế rồi bất tri bất giác, tôi đã viết khoảng 3 trang word, trên đó toàn là tên đủ loại món ăn mà tôi nhớ kỹ trong óc.

Tôi làm vậy không phải là vì tôi đói đến điên khùng, mà là tôi muốn nghiệm chứng tính khả thi của việc “vẽ bánh lót dạ”, tôi ở đây cầm chứng cứ vững chắc như búa nói cho các bạn biết, đậu má ba xạo không đó.

*Vẽ bánh lót dạ: ý nói vẽ cái bánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-tieba/1354130/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.