Nhìn đám người Lam Phàm ra khỏi phòng, Lương Thần thở dài thườn thượt, chậm rãi ngồi xuống ghế. Vì vấn đề ở góc đánh nên cú đấm kia của Lạc Phàm coi như là không ác hiểm cho lắm, nhưng cú huých tay trúng trán hắn cũng rất mạnh, may cho hắn là đầu hắn cứng, nếu không thì lúc đó có khả năng bị đánh bất tỉnh luôn ý chứ.
- Xin lỗi nhé!
Diệp Tử Thanh sợ sệt nhích lên, lấy chiếc khăn tay màu tím chấm chấm lên trán Lương Thần. Diệp Thanh Oánh lại không lên tiếng, chỉ lấy khăn tay của mình ra lau huyết thanh trên mặt hắn.
Có hai chị em họ Diệp quanh Lương Thần, Lan Nguyệt và Hà Toa Toa không có chỗ chen chân vào, chỉ có thể đứng một bên, nhìn hắn với ánh mắt quan tâm.
Lương Thần mặt không chút biểu cảm nào đẩy tay Diệp Tử Thanh ra, đôi mắt vẫn còn hằn lên vẻ điên cuồng khi đánh nhau. Nhìn hắn với tiếng thở hung dữ chưa tan, Diệp Thanh Oánh chợt nhớ đến hôm cô bạn cùng phòng Thân Giai Lệ tổ chức sinh nhật, có cô bạn tên Lưu Kim Đồng xưng danh bán tiên sau khi xem bức ảnh của Lương Thần, từng nói đùa Lương Thần có cái gọi là "lang tướng - tướng sói". Giờ xem ra cũng có gì giống giống. Lương Thần vừa nãy ra tay đúng giống một con sói hung dữ thật, cho dù giết địch một nghìn tên, tự mình tổn thất tám trăm tên, cũng không thấy tiếc.
Bị Lương Thần đẩy tay ra, trên khuôn mặt nhu mì đáng yêu của Diệp Tử Thanh hiện vẻ buồn bã, cắn nhẹ môi dưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550393/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.