Chương trước
Chương sau
Cẩm Hồ là một con rắn độc, bất kể nó có quy mô lớn thế nào, vẫn không thay đổi bản chất của một con rắn độc, nó ẩn nấp ở góc kín đáo trong thời gian dài không có động tĩnh, không ai chú ý, nhưng đợi khi nó phun nọc ra, sẽ làm người ta đau tận xương.

Bài viết của Thôi Quốc Hằng không có mấy sức sát thương, Tiêu Thụy Dân đứng ra chống đối quyết sách Cát Kiến Đức đầu tư vào Hải Túc mới là chí mạng, khi khắp thế giới sản nghiệp kinh tế mới rơi vào thảm họa, Hoa Hạ lại đầu tư vào Hải Túc, dự rất nhiều kẻ đầu cơ tâng lên, dự nhiều nhà đầu tư theo đuổi, kéo cổ phiếu Hải Túc từ đáy vực lên lưng chừng núi, nhưng lời của Tiêu Thụy Dân lan truyền qua tờ báo kinh tế đã đánh tụt cổ phiếu của Hải Túc xuống.

Tiêu Thụy Dân là trường hợp đặc biệt trong Hoa Hạ công khai đứng ra hợp tác với Cẩm Hồ, Tiêu Thụy Dân lựa chọn quyết liệt với Cát Kiến Đức vào lúc này, Nghiêm Văn Giới có dùng đầu gối cũng đoán ra kẻ nào bày mưu sau lưng, làm cơn giận trọng lòng hắn không sao tiêu tan được.

Nghiêm Văn Giới tay cầm chiếc lý thủy tinh cao cổ, nhìn rượu vang đỏ tươi trong đó, tưởng tượng đấy là máu của tên khốn kia, nốc một hơi cạn sạch, hắn nỗ lực ép bản thân bình tĩnh lại, đi tới bàn hội nghị: - Mọi người nói đi, bước tiếp theo chúng ta phải làm thế nào đây?

Thứ năm thứ sau tuần trước cổ phiếu Hải Túc sụt giá hai lần liên tiếp, đánh tan nát kế hoạch mượn điện tử Hoa Hạ thoát thân của bọn chúng, tới giờ đã có tới 4 tỷ đồng cược vào Hải Túc, bên phía Văn Chu đã cảm thấy áp lực tài chính.

Trương Văn Tín đầu óc lúc này chỉ tính toán kiếm cớ gì để rời đi, chuyện Vương Hải Túc mất tích vô cớ không thể không khiến hắn lo sợ, hắn thậm chí không muốn nghĩ Nghiêm Văn Giới hạ thủ đằng sau, hắn nghĩ có lẽ nghỉ bệnh kiếm chỗ nào đó ở hải ngoại nghỉ ngơi một thời gian có lẽ là một chủ ý không tệ.

Hắn chỉ là một nhân viên làm công cao cấp mà thôi, hắn không muốn dính líu vào một vụ án mạng.

Lưu Kỳ Tuấn nhíu mày trầm ngâm chốc lát, nói: - Tôi đang lo ngày kia mở cửa giao dịch sẽ tung ra tin tức oanh động gì đó, bọn chúng nắm Côn Đằng Online, nếu có chút gió lay cỏ động gì, giới truyền thông sẽ hùa theo, hình thành dư luận bất lợi cho chúng ta, chúng ta chỉ giảm cổ phần một chút có lẽ sẽ bị tụt giá cho tới giới hạn giao dịch.

- Có cách gì hay không thì nói thẳng ra đi. Lâm Tuyết bực mình nói, hoàn toàn không có vẻ ưu nhã thường ngày, cô ta gửi gắm vô số tâm huyết vào Tinh Điển, hiện thấy nó sắm chìm nghỉm cùng Hải Túc, làm sao cô ta có tâm tình tốt cho được? Cô ta sớm ngưa mắt cái bản mặt ra vẻ mưu sĩ của Lưu Kỳ Tuấn rồi, lúc nào cũng nói nắm chắc tới 9 phần 10, nhưng lần nào cũng thất bại, nếu chẳng phải hắn ngọt ngọt dụ dỗ, Lâm Tuyết chẳng động lòng lấy Tinh Điển ra thế chấp Hoành Tín vay 1 tỷ ném vào nâng giá cổ phiếu, để tới mức khốn đốn thế này.

Lâm Tuyết còn đình lớn tiếng quát mắng Lưu Kỳ Tuấn vài câu thì di động vang lên, Nghiêm Văn Giới thấy mặt cô ta có chút khác thường, hỏi: - Điện thoại của ai đấy?

- Phó thị trưởng Hồ, ông ta gọi điện tới lúc này có chuyện gì chứ? Lâm Tuyết nghi hoặc nói:

Hồ Kim Tinh là trợ lý tổng giám đốc ngồi cạnh Lưu Kỳ Tuấn, nên Nghiêm Văn Giới không nói gì, bảo Lâm Tuyết nhận điện thoại, cuộc họp tạm hoãn.

- Cái gì? Tỉnh chính thức thành lập tổ điều tra liên hợp điều tra vấn đề của Hải Túc chúng tôi? Giọng Lâm Tuyết đột ngột cao vút lên tới mức chói tai.

Nghiêm Văn Giới cũng không sao tin nổi, sau khi Vương Hải Túc mất tích, tỉnh muốn điều tra Hải Túc phải nghĩ tới khả năng nếu không tra ra vấn đề gì sẽ phải ăn nói ra sao, ngờ đâu tổ điều tra liên hợp đột ngột được thành lập.

- Hôm nay là ngày nghỉ mà? Lưu Kỳ Tuấn nghĩ tới vấn đề quan trọng:

Lâm Tuyết lập tức tỉnh ngộ hỏi Hồ Tôn Khánh, câu trả lời tiếp tục làm cô ta chấn động liên tục: - Cái gì? Giang Mẫn Chi, Lưu Văn Đào chiều họp khẩn cấp thông qua quyết định thành lập tổ điều tra liên hợp... Vương Hải Túc trước khi mất tích giao tài liệu cho em họ giữ, hôm nay thông qua Trương Khác chuyển tới tay Giang Mẫn Chi?... Anh có biết tài liệu gì không? Hả? Anh không biết! Anh không biết thì chúng tôi phải đối phó ra sao?

Lâm Tuyết cúp điện thoại, sắc mặt trắng bệch, vừa rồi nghe giọng Hồ Tôn Khánh trong điện thoại cũng run rẩy, có thể thấy ông ta cũng hoảng sợ cuống lên rồi, ai mà biết rốt cuộc Vương Hải Túc sưu tập được tài liệu gì.

Trương Văn Tín vừa nhưu vô ý làm bút trong tay rơi xuống đất, cúi xuống nhặt bút lăn tới cuối bàn họp, đứng lên nói: - Tôi đã hẹn 3 giờ chiều về Văn Chu, xe chắc là tới dưới lầu rồi, tôi đi trước đây... Nói rồi chuồn thẳng.

Hồ Kim Tinh biết được một vài việc, hắn không biết có nên tránh đi không, nhưng hắn cũng muốn biết tình hình có thể xấu tới mức nào, do dự nhìn sắc mặt Nghiêm Văn Giới, thấy có vẻ không muốn mình đi, liền ngồi lại.

- Vương Hải Túc không thể tiếp xúc được với tài liệu quan trọng, khi phát hiện hắn đang ngầm thu thập tài liệu tôi đã kiểm tra rất kỹ, mảng tài vụ hắn không thể nhúng tay vào... Lưu Kỳ Tuấn nói để không để mọi người hoảng loạn.

- Giang Mẫn Chi gan không lớn, ông ta sẽ không lấy sinh mạng chính trị ra mạo hiểm, trước khi có chứng cứ mà ông ta tự cho là chắc chắn, ông ta sẽ không đưa ra hành động với Hải Túc... Nghiêm Văn Giới cau mày, lo có ngóc ngách nào đó mà bọn họ không chú ý, bị Vương Hải Túc bóc trần.

Cú điện thoại của Hồ Tôn Khánh cũng chỉ truyền tin, còn việc có thể làm, vấn đề có thể che đậy, hắn đã làm hết cả rồi, không sao nghĩ ra được vấn đề ở đâu, Nghiêm Văn Giới lòng rất sốt ruột.

Ngày 9 tháng 11 với rất nhiều người là ngày đầu tuần bình thường, TTCK cũng thế, không có tin tức gì làm người ta choáng váng, cũng chẳng có gì làm người ta phấn chấn, thời gian qua cổ phiếu internet tiếp tục đi xuống, cuối tuần trước cổ phiếu Hải Túc sụt giảm hai phiên liên tục, mặc dù đầu tuần có rất nhiều nhà đầu tư bỏ chạy, nhưng một số kẻ đầu cơ tự xưng đội cảm tử, đánh cược Hải Túc có tin tức tốt mua vào, khiến giá cổ phiếu Hải Túc bấp bênh, không tụt xuống hẳn. Sau buổi trưa phó thủ tướng Tằng Như Thánh tại hội nghị hợp tác ĐNÁ có phát biểu sẽ ra sức hỗ trợ sản nghiệp công nghệ phát triển, tin truyền về nước, cổ phiếu Hải Túc cùng cổ phiếu công nghệ bật ngược mạnh mẽ, nhưng tới 2h30 phút chiều, cổ phiếu Hải Túc lại tụt xuống như nhảy cầu, làm người chơi cổ phiếu hoang mang, dao dác thăm dò khắp nơi xem xảy ra chuyện gì, có người mau chóng vào Côn Đằng Online phát hiện tin vắn về Khoa kỹ Hải Túc.

Tỉnh Đông Hải hôm nay chính thức ra quyết định do phó tỉnh trưởng Lưu Văn Đào dẫn đầu, cùng cục chứng khoán, ủy ban thương mại tỉnh và sở công an thành lập tổ điều tra liên hợp, điều tra vấn đề tồn tại của Hải Túc, 2h30 cảnh sát đã đưa kế toán trưởng, tổng giám đốc của Hải Túc đi hỏi chuyện.

Khi Nghiêm Văn Giới tới Văn Chu thì đã kiệt quệ cả tinh thần lẫn thẻ lực, hắn biết rõ cái đạo lý cây đổ tàn khỉ tan, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ nó xảy ra trên người mình, hắn vừa về tới nhà, chưa nghỉ chút nào thì cô vợ ngọt ngào dịu hiền đã nói: - Ba vừa gọi điện thoại, bảo anh về thì tới tòa nhà Tín Thông một chuyến.

Nghiêm Văn Giới lấy di động ra, chẳng biết nó hết pin từ khi nào, đó là chuyện chưa từng có từ khi hắn dùng di động, hắn bị chuyện của Hải Túc làm lẫn lộn hết rồi, hỏi: - Có chuyện gì không?

- Không rõ lắm, nghe giọng ba gấp lắm. Vợ hắn lắc đầu:

Nghiêm Văn Giới không hỏi thêm nữa, hắn chưa bao giờ nới chuyện của công ty cho vợ, bất giác linh cảm sự tình không đơn giản: "Cha muốn biết chuyện của Hải Túc có thể bảo mình về thẳng nhà mà?" Tòa nhà Tín Thông chính là tổng bộ của ngân hàng Tín Thông, thần kinh hắn sớm mệt tới mức không chịu nổi lại lập tức căng như giây đàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.