Chương trước
Chương sau
Đã đến Bắc Kinh, Trương Á Bình trước đó từ Hàn Quốc chạy về Bắc Kinh chạy tới nhà ga đón Trương Khác, hắn vào thẳng trong nhà ga đón xe, thấy Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết xuống xe, hắn có phần kinh ngạc, cũng thoáng sửng sốt, đợi Trương Khác lộ mặt ra hắn mới đi tới cười hỏi: - Sao đi chung chuyến xe với họ vậy?

- Ai biết được đâu? Phó Tuấn ở phía sau nói: - Cũng kế hoạch bao cả toa xe rồi, trước khi đi lại để bảo chúng tôi hủy đi, bằng không thì sẽ không gặp nhau, đến đêm lại lo sợ ngủ không yên...

- Phải không? Trương Khác hỏi: - Lúc tảng sáng Vương Hải Túc gõ nhầm cửa phòng, không thấy các anh có động tĩnh gì, còn tưởng rằng ngủ say hết rồi chứ. Không cần phải lo lắng, cuộc sống kinh khủng hơn nhiều so với các anh tưởng tượng, tôi cũng không cần các anh cẩn thận chiếu cố.

Vô cùng cẩn thận chiếu cố, cuối cùng chỉ biết sẽ bị loại chiếu cố cẩn thận này cấm cố. Đây cũng không phải là cuộc sống mà Trương Khác muốn.

Phó Tuấn cười cười, không nói gì. Trên điểm này, ý kiến của Trương Khác luôn không giống với người khác. Trương Khác có cái nhìn của Trương Khác, họ cũng có kiên trì của họ.

Trương Á Bình cũng không quan tâm đến những việc nhỏ nhặt này, hắn nghĩ thầm khi Trương Khác xuất hành ngồi xe lửa mà thuê cả một toa, không tính là khoa trương, chỉ là làm như vậy ít nhiều có chút không thú vị. Trương Á Bình nhìn qua văn nhã, nhưng lại là người thích mạo hiểm, hoạt động an hiểu nhất lại là leo núi.

Trước kia xây dựng Hoành Tín chủ yếu phát triển tại hai nơi Kinh Tân, quy mô nghiệp vụ tại Bắc Kinh rất lớn, Nghiêm Văn Giới tại Bắc Kinh vẫn rất có khí phái. Nhóm Trương Khác tới nhà ga, thấy bên Nghiêm Văn Giới đi vào một chiếc Lincoln dài, bảo tiêu đi theo ngồi vào một chiếc xe thương vụ nghênh ngang mà đi. Đem so sánh thì, đơn vị phục vụ của Bắc Kinh phái Volvo, Audi tới nhà ga tới đón nhóm Trương Khác có vẻ keo kiệt hơn.

Ngồi vào trong xe, bỏ lại đám người Nghiêm Văn Giới, Trương Á Bình báo cáo cho Trương Khác tình hình đàm phán giữa tập đoàn Bán dẫn Hyundai cùng với Uỷ ban chủ nợ phía sau màn: - Các công ty SamSung, LG đã gây áp lực rất lớn cho Hyundai tại Hàn Quốc, có cá biệt giới truyền thông cực đoan thậm chí coi giao dịch lần này giữa Hyundai cùng chúng ta như bán nước... Tầng quản lý của Bán dẫn Hyundai đã có ý lùi bước, nhưng các chủ nợ phía sau màn vẫn có phần chờ mong có thể thúc đẩy việc này. Dù sao những người cố muốn ngáng chân chúng ta còn chưa dám tùy tiện đã đem đầu mâu chỉ vào ngân hàng thống lĩnh ngành tài chính Hàn Quốc.

- Quyền quyết định vẫn ở trong tay các chủ nợ, chỉ cần họ có ý định thúc đẩy việc này, chuyện này có 8/10 hy vọng, chúng ta cũng không thể tiếp tục kéo dài. Trương Khác khẽ khép mắt lại: - Xem lần này họ đưa ra yêu cầu thế nào rồi mới quyết định đi.

Bán dẫn Hyundai là bộ phận chất bán dẫn của tập đoàn Hyundai trong khủng hoảng tài chính Châu Á năm 97 cùng bộ phận chất bán dẫn của LG trùng tổ mà thành, trên danh nghĩa thuộc sở hữu của tập đoàn Hyundai, quyền khống chế thực tế lại ở trong tay chủ nợ, những chủ nợ này chính là mấy ngân hàng thương nghiệp lớn của Hàn Quốc.

Cũng may mà các tập đoàn tài chính Hàn Quốc như SamSung không nắm được nhược điểm cuối năm 97 Cẩm Hồ từng tham dự đầu cơ tiền Won thu lợi, bằng không thì các chủ nợ phía sau màn của Bán dẫn Hyundai cũng sẽ không cản được áp lực mà lùi bước. So với nhân tố tính chính trị, Sony mượn cớ độc quyền tinh thể lỏng đệ trình kiện tụng, trái lại không tính trở lực gì.

- Tôi cùng với lão Trần, lão Tô thông qua điện thoại, cơ hội cho tập đoàn bên này có thể thoái nhượng không nhiều lắm, dù sao tuyến sản xuất tinh thể lỏng thuộc Bán dẫn Hyundai mới là kỹ thuật đời thứ ba, chúng ta nắm được tấm chứng chỉ nhập môn này, sẽ phải lập tức kế hoạch thành lập tuyến đời thứ năm, dự toán sẽ rất eo hẹp... Ngân hàng Hàn Hưng cũng không muốn nâng giá, chỉ cần giá thích hợp, họ cũng chưa hẳn không thể bán nước.

Trương Khác nói: - Tôi để thương vụ Cẩm Hồ ráng chi ra một số dự toán cho mọi người, hiện tại chúng ta mới xem như nắm giữ kỹ thuật đời thứ ba thôi, so với kỹ thuật mới nhất còn một khoảng cách rất dài phải đuổi theo. Họ không thể ngăn cản chúng ta nắm được tấm chứng chỉ nhập môn này, chỉ là muốn tận khả năng kéo dài thời gian thôi... Một khi kéo dài không được, tôi sợ họ chơi thăng cấp kỹ thuật, sản nghiệp bỏ chúng ta ở phía sau. Hiện tại thị trường của thiết bị LCD cũng không lớn, cho dù họ muốn chơi thăng cấp kỹ thuật, sản nghiệp cũng sẽ lo lắng trong lòng. Họ cũng lo lắng kỹ thuật màn hình Plasma cuối cùng áp đảo kỹ thuật tinh thể lỏng, và chiếm thượng phong của thị trường màn hình. Chúng ta phải canh lúc họ do dự mà nhanh chân đuổi kịp.

Trương Á Bình gật đầu, hỏi: - Thương vụ Cẩm Hồ có thể chi ra bao nhiêu dự toán...

- Tôi cùng Diệp Kiến Bân, Tôn Thượng Nghĩa thương nghị một chút, lại chi ra 100 triệu USD cho mọi người, tuy nhiên có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm, đừng vung tay mạnh quá. Bên thương vụ Cẩm Hồ cũng có rất nhiều chỗ đang mở miệng đòi sữa. - Trương Khác nói.

Mặc dù đàm phán vẫn do điện tử Tinh Bình Ái Đạt cùng chi nhánh công ty của Hàn Quốc điều nhân thủ liên hợp phụ trách, Trương Khác lại điểm danh để Trương Á Bình phụ trách đàm phán lần này. Sau khi đàm phán thành công, sẽ do điện tử Tinh Bình Ái Đạt tiếp thu nghiệp vụ tinh thể lỏng của Bán dẫn Hyundai, tuy nhiên đến lúc đó điện tử Tinh Bình Ái Đạt cũng sẽ thăng làm công ty tập đoàn, sẽ do Trương Á Bình kiêm nhiệm tổng giám đốc tập đoàn điện tử Tinh Bình Ái Đạt.

Điện tử LCD sẽ là một trong những hướng đi chủ yếu mà Cẩm Hồ đầu tư trên lĩnh vực sản nghiệp điện tử vào tương lai, Trương Khác đại thể biết kỹ thuật của lĩnh vực này, cạnh tranh nâng cấp kỹ thuật sẽ hình thành vòng xoáy hút tiền lớn thế nào, nghĩ thầm cho dù dựa theo quỹ tích lịch sử đã định mà phát triển đến kỹ thuật LCD đời thứ tám, đầu tư 3-5 trăm triệu USD tài chính chỉ sợ vẫn còn chưa đủ.

Trương Á Bình cười cười, dự toán có thể thêm hơn 100 triệu USD, cơ hội sẽ càng nhiều hơn, bằng không thì không thể nói chuyện được với Bán dẫn Hyundai, quay lại đi thu mua nghiệp vụ tinh thể lỏng của IBM, ít nhất cũng phải trì hoãn cả năm thời gian. So với giành được tiên cơ trên bố cục của sản nghiệp, chi thêm 100 triệu USD cũng không thể xem như là thiệt thòi.

Ở trên xe còn nói đến hôn sự của Diệp Kiến Bân cùng Tôn Tịnh Hương.

Mặc dù theo ý của Tôn Tịnh Hương và Diệp Kiến Bân, lén lút cử hành hôn lễ còn chưa tính, chỉ chuyện này không thể không kinh động đến cao tầng của Cẩm Hồ, đặc biệt là muốn đem quyền lợi 3% của Cẩm Hồ chuyển dời đến danh nghĩa của Đinh Văn Di, không có khả năng không thông báo cho các cao tầng khác của Cẩm Hồ. Nếu Đinh Văn Di nguyện ý, bằng vào 3% quyền lợi này, thậm chí có thể lập tức trở thành thành viên của "Hội nghị 29 người" của Cẩm Hồ, tiến vào tầng quyết sách nòng cốt của Cẩm Hồ.

Nếu muốn cử hành hôn lễ, vậy cũng là việc càng sớm càng tốt, Tôn Tịnh Hương đã mang thai hơn ba tháng rồi, chắc hẳn Tôn Tịnh Hương cũng không muốn vác cái bụng cử hành hôn lễ với Diệp Kiến Bân. Họ tạm thời cũng không có mặt mũi nói tình hình thực tế với người ngoài. Nhóm Trương Á Bình nhận được lời mời tham gia hôn lễ tự nhiên là vô cùng ngạc nhiên, chỉ là nhất thời còn chưa biết huyền cơ ở đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.