Trương Khác cũng không dám để Tạ Tử Gia biết mình trốn trong này, để Trần Tĩnh nằm trong lòng, rót sữa tắm xoa lên người cho cô, chỉ là một cơ thể trắng như tuyết, mềm như lụa, gợi cảm tột độ như thế nằm trong lòng, Trương Khác nhịn không động chân động tay thì chỉ có cách chặt tay chân y đi.
- Nếu đợi tới mức đó rồi, em thấy chị càng hết đường ứng phó. Tạ Tử Gia hậm hực nói: - Con mụ đó đúng là lòng tham không đáy, đã không tranh Đại Nhã với mụ ta rồi, lại còn muốn xen vào đây, nếu không phải chị ngăn em, em đã xông ra cào cho nát mặt mụ, để mụ ta biết đây không phải chỗ mụ ta giương oai.
Trương Khác nghe Tạ Tử Gia siết răng lại rít lên bên ngoài mà thấy sống lưng ớn lạnh, con bé này hình như hoàn toàn không hiểu thế nào là thục nữ, hôm qua chỉ nghe thấy cô ta hung hăng cãi nhau với nhân tình của Trần Gia Thiện.
- Để chị nghĩ xem đã. Lúc này Trần Tĩnh chỉ có thể nói như thế.
Tạ Tạ Gia đột nhiên phì cười: - Chị nói xem tên khốn kiếp Trương Khác đó nhiều nữ nhân như vậy, sau này tranh chấp tài sản còn hoành tráng tới mức nào.
Trương Khác không ngờ Tạ Tử Gia di chuyển đề tài quái dị như thế, mà mình lại còn bị liên lụy vào, nghe giọng điệu của Tạ Tử Gia thì hình như đám Trần Tĩnh nhắc tới mình chẳng có danh xưng gì tử tế, không "chết tiệt" thì cũng "khốn kiếp", cúi đầu xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822777/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.