Chương trước
Chương sau
Đến tối ăn bữa cơm đơn giải tại Kiến Nghiệp, Trương Khác liền suốt đêm chạy tới Kim Sơn.

Bởi không nán lại bao nhiêu thời gian tại Kiến Nghiệp, 9 giờ đã đến ngoại ô thành phố Kim Sơn.

Nước sông Ẩm Mã dưới bóng đêm tựa như một giải lụa đen rực rỡ, lấp lánh ánh sáng huyền bí, chiếc xe lặng yên chạy vào trang viên yên tĩnh dưới màn đêm.

Đê hồ Kim Sơn bị vỡ, tân thành Kim Sơn cùng khu công nghiệp mới kiến thiết bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Thấm Viên cũng vẫn bảo trì quy mô vốn có không vội vã xây dựng thêm, nó giống như một viên minh châu tại ngoại ô thành phố Kim Sơn.

Nếu Trương Khác gặp gỡ vị khách nào tại Kim Sơn, đa phần sẽ lựa chọn tại Thấm Viên; nhưng trong khoảng thời gian này, hạng mục nhà xưởng Kim Sơn của Trung Tinh Vi Tâm đã chính thức được duyệt, nhân viên lui tới Kim Sơn nhiều hơn, Thấm Viên cũng trở nên náo nhiệt.

Ban đêm, tổng giám đốc của Trung Tinh Vi Tâm Liễu Chí Thành, tổng giám đốc bộ phận linh kiện Trương Á Bình đều ở Thấm Viên. Trương Khác xuống xe, thấy bên cạnh bãi đỗ xe ngoại trừ Liễu Chí Thành cùng Trương Á Bình, ông chủ của điện khí Tân Nguyên Đinh Văn Tường cũng ở đây. Đứa cháu gái xinh đẹp của hắn Đinh Lỵ Hoa hôm nay cũng đã là người vợ, người mẹ, trong bộ áo gió màu quýt rất có khí chất của nữ cường nhân thương giới, tuyệt đối không thể tưởng tượng ra vẻ ngây ngô mấy năm trước bưng trà đưa nước ở trong phòng làm việc và còn khẩn trương suýt hắt phải người khác. Chỉ là so sánh với tổng giám đốc Khoa Vương liên hợp Úc Bình phong tình vạn chủng, trông vẫn có vẻ ảm đạm hơn.

Trương Khác xoa tay, cười nói: - Gió lớn thế này, sao mọi người đều ở ngoài ngắm cảnh hết vậy?

Mọi người cười theo, Trương Á Bình nói với y: - Biết đêm nay cậu có thể tới đây, Dương Dung Bình của Liên Thông (China Unicom) hy vọng ban đêm có thể nói chuyện. Họ đang từ nội thành chạy tới...

- Cũng không làm nên cơm cháo gì đâu. Trương Khác nói: - Mọi người cứ vào nhà trước đi, đêm đông lạnh lắm...

Ngay tại ngày hôm nay, tập đoàn thông tin di động Trung Quốc tại Bắc Kinh chính thức tuyên cáo thành lập, tổng tài sản thông tin di động chuyển từ nguyên tổng cục viễn thông thành lập xí nghiệp thông tin quốc hữu với tài chính đạt đến 51.8 tỷ, do nguyên cục trưởng tổng cục viễn thông Vương Thụ Kiến đảm nhiệm tổng giám đốc.

Mặc dù tất cả những điều này đều là làm từng bước, những việc trong dự liệu, nhưng cũng có thể mang đến rất nhiều biến hóa vi diệu.

Dương Dung Bình rất nhanh chạy qua đây, ngoại trừ Tiêu Thụy Dân của Liên Tín, đi cùng hắn còn có cao tầng của hai chi nhánh cấp tỉnh là Liên Thông Đông Hải cùng Liên Thông Giang Nam, còn có Thành tiểu thư lần trước gặp ở Bắc Kinh.

Thành Ánh Hà nhìn khuôn mặt anh tuấn của Trương Khác dưới ánh đèn hành lang, khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn như thế dưới bóng đêm nhìn qua rất có màu sắc thần bí, chỉ là nam nhân như thế sẽ chỉ bị nữ nhân tuyệt sắc như Tống Uyển Bội mê hoặc. Thành Ánh Hà thấy y nhìn sang, chỉ nở cụ cười thân thiết kiểu công việc.

Trước tết âm lịch sau khi bí mật gặp nhau tại Bắc Kinh (thật ra cũng không thể nói là bí mật gặp nhau, bởi vì nguyên do Tống Uyển Bội làm ầm lên, một số người quả thật đã bị dời đi tầm mắt),Cẩm Hồ cũng không ra mặt hoạt động, nhưng Bộ Thông tin cùng với nội bộ Liên Thông đã có chuyển biến vi diệu đối với sách lược phát triển cấp tiến đã định trước, không còn cố nhấn mạnh toàn diện phát triển người dùng GSM mới nữa.

Chipset băng tần cơ sở ESS thế hệ thứ hai mà Cẩm Hồ cung cấp trước tết âm lịch cũng hoàn toàn thông qua kiểm tra tính năng của nội bộ Liên Thông, nếu Cẩm Hồ ở trên chip ĐTDĐ đã ôm ưu thế thành phẩm lớn như vậy, nghiệp vụ ĐTDĐ định chế của Liên Thông toàn diện nghiêng về kỹ thuật của Cẩm Hồ cũng là xu thế tất yếu. Liên Thông cũng mở rộng năng suất dựa vào Cẩm Hồ, trước tiên trọng điểm tập trung lực lượng vào các thành phố trung tâm cùng khu vực kinh tế phát triển có điều kiện hệ thống GSM tốt, mở rộng nghiệp vụ ĐTDĐ định chế phát triển người dùng mới, tăng thêm đầu tư vào phương tiện cơ sở hệ thống GSM.

- Toàn bộ điều kiện hợp tác chúng tôi cũng tỉ mỉ suy nghĩ qua. Dương Dung Bình sóng vai đi vào trong với Trương Khác. Hắn nhẹ giọng nói: - Thời gian rất cấp bách, mọi người đều hy vọng toàn bộ điều kiện có thể mau chóng bàn bạc thỏa đáng, muốn thực thi kế hoạch này, tôi ở chỗ này đại biểu Liên Thông đưa ra một yêu cầu với Cẩm Hồ...

- Mời giám đốc Đương nói. - Trương Khác cười nói.

- Bộ nghiên cứu phát triển của Liên Thông trong kiểm tra tình báo Khoa học Công nghệ gần đây đã phát hiện Cẩm Hồ đã sớm phát triển ra kỹ thuật đa sim, cũng đã xin độc quyền tại nhiều khu vực ở trong nước và hải ngoại. Liên Thông muốn thu được kỹ thuật độc quyền tương quan...

Dương Dung Bình dừng chân lại và trịnh trọng đưa ra yêu cầu.

- À. Trương Khác biết Liên Thông cuối cùng vẫn không bỏ qua quyết tâm phát triển hệ thống CDMA, điều này ý nghĩa tương lai không lâu sau, Liên Thông sẽ đồng thời đưa vào hoạt động hai mạng thông tin di động GSM, CDMA, tuy nhiên y không muốn trả lời trực tiếp Dương Dung Bình vấn đề này, quay đầu hỏi Trương Á Bình: - Trong tay chúng ta có độc quyền kỹ thuật đa sim không?

Y lại chuyển sang ngả hai tay, nói với Dương Dung Bình: - Năm ngoái đã xin nhiều độc quyền thế rồi, tôi không nhớ được nhiều lắm.

- Đây là độc quyền kỹ thuật Cẩm Hồ xin năm 98, vừa đến thời kỳ tiết lộ, chúng tôi mới có thể kiểm tra được. Dương Dung Bình quay đầu lại hỏi Trương Á Bình: - Giám đốc Trương có ấn tượng gì không?

- Có chút ấn tượng.

Trương Á Bình nói. Mấy ngày trước khi tại Hải Châu còn đặc biệt họp thảo luận qua ứng dụng của kỹ thuật tương quan vào tương lai. Trương Khác cũng có dự thính, thậm chí y ở trên hội nghị nhắc tới kỹ thuật tương quan có thể xem như vốn sau cùng để đàm phán cùng Liên Thông. Trương Á Bình cũng không thể vạch trần Trương Khác, tay nâng cằm nói: - Chúng ta cứ vào phòng nói chuyện trước đi, tư liệu gì thì tôi có thể bảo bên Kiến Nghiệp truyền tới ngay bây giờ, lúc này chắc có thể tìm được người thôi.

Kỹ thuật đa sim ở nước ngoài không có thị trường bao nhiêu, trước mắt tại Trung Quốc cũng là kỹ thuật yếu.

Cho dù ngành di động Trung Quốc từ cơ sở hệ thống GSM vốn có thăng cấp thành hệ thống GPRS, cuối cùng chỉ tồn tại một mạng lưới thông tin, không tồn tại vấn đề cắt bỏ giữa các mạng lưới khác nhau, rất ít có người ở trong ĐTDĐ sẽ tiến hành cắt bỏ hai hoặc nhiều sim điện thoại hơn.

Bởi ngành thông tin di động trong nước lũng đoạn kinh doanh, cước phí giữa các thành phố rất mắc, những nhân sĩ thương vụ bình thường đi lại giữa các thành phố khác nhau thông thường sẽ chuẩn bị nhiều sim ĐTDĐ giữa các khu vực khác nhau, thậm chí chuẩn bị mấy chiếc ĐTDĐ để tiết kiệm cước phí, kỹ thuật đa sim cũng sở hữu thị trường ứng dụng nhất định. Lúc trước Cẩm Hồ chính là khảo sát nhu cầu của thị trường này, mới phát triển ra kỹ thuật đa sim, mặt khác, thị trường của nhu cầu này còn chưa đủ lớn, tạm thời không đủ để làm cho Cẩm Hồ nghiêm túc đi phát triển một mẫu mã ĐTDĐ thương vụ hai sim cao cấp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.