Trần Tĩnh ngồi chỉ chốc lát, liền muốn cáo từ ra về, Hứa Tư nói: - Đã nói là đêm nay ở lại đây mà, sao lại còn muốn ở khách sạn? ngày mai tôi cũng về Hải Châu, còn phải ngồi nhờ xe của cô đấy.
- Đúng vậy, đúng vậy. Trương Khác nói: - Lầu hai có một phòng vốn dùng để làm phòng khách, phòng đó có ghế sofa, mở rộng ra là một chiếc giường. Để tôi giúp chị đi trải chăn.
Trương Khác vừa nói đã chạy xuống lầu giúp Trần Tĩnh trải giường rồi. Trương Khác mới bưng chăn đi ra thì Hứa Tư đã từ phía sau đi tới cười véo y: - Tiểu vô lại, cậu mặt dày ở chỗ này làm cái gì? Ban đêm lạnh như thế, chị và Trần Tĩnh ngủ cùng một chăn là được rồi.
- Quan hệ giữa hai chị lúc này trở nên mật thiết thế rồi? Trương Khác đặt chăn lên ghế sofa, ưỡn mặt cười nói: - Đan Thanh cũng biết em ngủ ở đây, chung quy không thể để cho chị ấy biết em bị một phụ nữ khác đuổi ra ngoài mà.
Hứa Tư trợn mắt nhìn Trương Khác, cũng hết cách, đành giúp y trải chăn. Mặc dù Hứa Tư cùng Địch Đan Thanh ở chung không ngại, nhưng ít nhiều trong lòng có chút mâu thuẫn, căn nhà gỗ ven hồ này cô chưa từng mời Địch Đan Thanh qua làm khách, thực sự là đuổi Trương Khác trở lại, để Địch Đan Thanh biết là mình cho Trần Tĩnh ngủ lại ở chỗ này, có thể sẽ nảy sinh khúc mắc. Trải giường xong, Hứa Tư vỗ người đứng lên, chỉ vào giường và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822342/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.