Chương trước
Chương sau
Bất kể phải nói thế nào, Cẩm Hồ đều không có khả năng qua mặt điện tử Hoa Hạ cùng Liên Tín ký kết đồng minh gì, nhưng cùng Tiêu Thụy Dân lén lút tiếp xúc một chút thì vẫn rất cần thiết.

Trương Á Bình đến Kiến Nghiệp có một việc khác cần hoàn thành, Trần Tín Sinh liền cùng Tô Tân Đông đến khách sạn Kiến Nghiệp gặp Tiêu Thụy Dân.

Trương Khác còn muốn mời Địch Đan Thanh đến ven hồ. Vừa đi, đúng lúc cô nhận được điện thoại của Vệ Lan, phải đi về một chuyến, Trương Khác hỏi cô có chuyện gì, nhưng cô chỉ đáp trả bằng cái lườm: - Việc phụ nữ, liên quan gì đến cậu?

Trương Khác nhún nhún vai, liền một mình đi đến bên hồ.

Đai xanh hóa quanh hồ phía bắc hồ Yến Quy đã hoàn thành, có thêm nhiều hàng liễu, cao su che mát bên đê hồ, trong vườn hoa mới nở một số loài hoa không biết tên, dưới tường đê có thủy đài làm vòng bảo hộ, cách mặt nước chỉ cao hơn 10 cm. Trương Khác bước xuống thủy đài, giờ mới nhìn thấy từ vườn hoa phía trên phủ kín hoa nghênh xuân trên tường đê.

Đầu xuân, đêm ở hồ Yến Quy rất lạnh, nhưng vẫn có rất nhiều cặp tình lữ đang ngồi bên vòng bảo hộ ôm hôn nhau không coi ai ra gì, cũng có những người rảnh rỗi như Trương Khác, một mình hưởng thụ cảnh đẹp đêm trăng mùa xuân bên hồ.

Tạm biệt lúc hoàng hôn, Hứa Tư đã mời Trần Tĩnh cùng đi ăn cơm, cũng không biết cô có trở về hay không. Đi bên hồ, Trương Khác cũng không vội vã gọi điện thoại cho cô, một mình lửng thững đi về hướng căn nhà gỗ ven hồ.

Khi chỉ còn nhìn thấy bóng cây dưới ánh trăng ven hồ, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của Hứa Tư cùng Trần Tĩnh ngồi ở phía trước.

- Cậu nói chuyện gì mà nhanh thế?

Hứa Tư đang ngồi dựa vào ghế đá, thấy Trương Khác đột nhiên từ ven hồ đi tới, cô còn thoáng sửng sốt.

Trần Tĩnh thì đứng nói chuyện cùng Hứa Tư.

- Tiêu Thụy Dân của Liên Tín đột nhiên gọi điện thoại qua đây, hắn đang ở Kiến Nghiệp, Trần Tín Sinh cùng Tô Tân Đông liền đến đó gặp hắn rồi. Em cũng được rảnh rang.

Trương Khác đi tới giữa Hứa Tư cùng Trần Tĩnh, ngồi vào bên phải Trần Tĩnh, giúp cô ngăn gió sông lạnh lẽo thổi tới, ngồi dựa vào lan can, nghiêng người hỏi họ: - Hai chị ăn cơm xong chắc lại ra ngoài đi lung tung hả?

- Tử Gia cũng không có ở Kiến Nghiệp, tôi vốn định ban đêm cùng trợ thủ về Hải Châu, ở trước Sư Đại Nam môn lại xảy ra va quệt với xe của người khá, trợ thủ ở lại đó xử lý rồi, tôi chỉ có thể ở lại Kiến Nghiệp một đêm. Trần Tĩnh nói: - Ở chỗ này hơi lạnh, chúng tôi đang định trở lại đây.

Được Trương Khác hỗ trợ cản gió, cảm giác không còn quá lạnh nữa, Trần Tĩnh cảm giác ấm áp trong lòng, nghĩ thầm Tiêu Thụy Dân của Liên Tín lén tiếp xúc với Cẩm Hồ chắc là việc rất bí mật. Trương Khác cũng không ngại để cho mình biết, loại cảm giác được tín nhiệm này rất tuyệt vời, dưới ánh trăng nhìn Trương Khác, cô khống chế không được tăng thêm vài phần tình nghĩa với y.

Trương Khác không biết Tạ Tử Gia bởi vì chuyện gì mà không ở Kiến Nghiệp, lúc này cần phải là thời khắc then chốt nhất Khoa Vương Cao Khoa phát triển ĐTDĐ bảo thạch, xem như người phụ trách, Tạ Tử Gia không nên tuỳ tiện rời khỏi Kiến Nghiệp. Y nhìn con mắt Hứa Tư đang nhìn qua đây mỉm cười, nghĩ thầm cô nhất định bảo Trần Tĩnh ngủ lại căn nhà gỗ ven hồ.

Hứa Tư cũng không nói gì muốn giữ Trần Tĩnh ngủ lại một đêm, chỉ là khó hiểu hỏi: - Lúc này Tiêu Thụy Dân tới đây tìm làm gì?

- Nội bộ Bộ Thông tin cũng là phe phái phức tạp, tràn ngập mâu thuẫn. Trương Khác nói: - Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng, ba nhà xí nghiệp mặc dù đều thuộc điện tử Hoa Hạ, trên thực tế, ba xí nghiệp này lại là lá chắn cực mạnh của nội bộ điện tử Hoa Hạ, điện tử Hoa Hạ là chỉnh hợp gần 20 xí nghiệp trực thuộc Bộ Bưu điện, Bộ công nghiệp điện tử mà thành. Năm 98 doanh thu vừa mới đột phá 20 tỷ. Trong 20 tỷ này, Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng đã chiếm hơn phân nửa. Năm 98 điện tử Hoa Hạ lợi nhuận đạt được 1.8 tỷ. Ba xí nghiệp này đã chiếm 2/3. Cường thế như Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng, lực ràng buộc của tổng bộ tập đoàn điện tử Hoa Hạ đối với ba xí nghiệp này cực kỳ hữu hạn, thậm chí ngay cả quyền hạn tài vụ, nhân sự cũng không thu hồi, muốn nói Cát Kiến Đức không có cái nhìn đối với nhóm Tiêu Thụy Dân, vậy quá ngây thơ rồi. Bộ Thông tin lần này kế hoạch phát 10 đến 12 tấm giấy phép ĐTDĐ, nhìn qua có phần bất lợi đối với điện tử Hoa Hạ, nhưng đối với Cát Kiến Đức và cao tầng điện tử Hoa Hạ của hắn thì có thể mượn cái này để áp chế Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng —— hơn nữa, cho dù phát 10 đến 12 tấm giấy phép, trong đó đại đa số cũng là rơi vào trong tay các xí nghiệp có quan hệ với Bộ Thông tin. Nhiều giấy phép phát ra như vậy, có thể làm thành công mấy nhà, tương lai một mệnh lệnh hành chính cũng có thể chỉnh hợp đến dưới cờ điện tử Hoa Hạ, trên thực tế lại tăng cường thực lực của điện tử Hoa Hạ trên nghiệp vụ tại ĐTDĐ —— đây là Cảnh Trùng Dương đang đi trên lộ tuyến đường cong cứu quốc, hắn cũng không cho là chúng ta ngu bao nhiêu. Chỉ là cái cổ của chúng ta đã bị hắn nắm trong tay, trên chuyện này không thể vùng vẫy được. Cảnh Trùng Dương cũng sẽ cho rằng hắn làm như vậy, chí ít trên biểu hiện vẫn duy trì công chính —— tình huống thực tế chính là, điện tử Hoa Hạ sẽ không bởi vậy mà có tổn thất gì, địa vị của Liên Tín, Liên Tấn cùng với Đông Hưng thì sẽ nhận được trùng kích.

- Ôi! Đúng là phức tạp!

Trần Tĩnh mơ hồ cảm thấy phương diện này có rất nhiều vấn đề, chỉ là không thấy được thấu triệt như Trương Khác thôi, Bộ Thông tin thoáng cái phóng đại lỗ hổng tiến vào sản nghiệp ĐTDĐ, ngoại trừ áp chế Cẩm Hồ, cũng tràn ngập nội bộ tranh quyền đoạt thế.

Hứa Tư dịu dàng cười, cô thà rằng đơn giản sinh sống dưới sự che chở của Trương Khác, cũng không muốn đi suy nghĩ những cảnh lục đục phía sau này.

- Cũng không có gì phức tạp, xem như xí nghiệp, chỉ cần kiên trì chính xác với chiến lược chính, tình thế có phức tạp, khi ứng phó cũng sẽ có thể bình tĩnh. Trương Khác cười cười: - Tuy nhiên đối với Khoa Vương Cao Khoa mà nói cần phải là một chuyện tốt, tôi cũng chờ mong mọi người có thể thành danh.

- Ừm... Trần Tĩnh gật đầu.

- Ngày hôm nay tôi đã liên hệ qua với Trần Tín Sinh, Khoa Vương Cao Khoa tại kỹ thuật còn cần ủng hộ gì thì cứ đề xuất —— không có gì phải ngại. Khoa Vương Cao Khoa có thể ở trên thị trường thu được thành công, cũng là cơ hội tốt để Cẩm Hồ mở rộng kỹ thuật, điểm này, nội bộ Cẩm Hồ đã có chung nhận thức, cũng không phải tình cảm giữa chúng ta mà thiên vị cho mọi người..

Trương Khác đã nói trắng ra như thế, dưới ánh trăng sắc mặt Trần Tĩnh lại đỏ lên, hai năm nay Khoa Vương Cao Khoa nhận được sự giúp đỡ của Cẩm Hồ cũng nhiều rồi, cho dù nội bộ Khoa Vương Cao Khoa cũng có người đang đồn đãi cô hoặc là Úc Bình cùng cao tầng nào của Cẩm Hồ có bí mật gì không thể cho ai biết, cũng không biết nội bộ Cẩm Hồ có lời đồn gì.

Bên ngoài lại nổi gió lớn, Trương Khác liền theo Hứa Tư, Trần Tĩnh trở về căn nhà gỗ ven hồ, ngồi ở trên căn gác tầng thượng có máy điều hòa, nhìn cảnh hồ dưới ánh trăng đêm ngoài cửa sổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.