Nha đầu này làm sao dễ mặc lừa thế chứ? Trương Khác giận dữ gầm rống trong lòng, nhưng cho y hai cái gan nữa cũng không dám để lộ ra trước mặt Địch Đan Thanh, giang tay nói:
- Mọi người cũng ngủ sớm đi nhé.
Địch Đan Thanh đắc ý lườm trước khác một cái đầy quyến rũ, làm xương khớp Trương Khác bủn rủn, nhưng về tới phòng Địch Đan Thanh hối hận:" Rốt cuộc mình vừa làm cái gì? Không phải quyết tâm không để tên nhóc đó chạm vào người nữa sao, còn vướng bận chuyện này làm gì?"
Trừ sáng mai đưa Đường Thanh đi tham quan triển lãm điện tử, Trương Khác chẳng có an bài nào khác, an tâm ở trong phòng đánh một giấc ngon lành, rèm cửa kéo kín mít, ngủ dậy vẫn thấy trong phòng tối om như ban đêm, chỉ có điều trong lòng có thêm một giai nhân ấm áp.
Đưa tay ra mò mẫm, nắm lấy bầu vú săn chắc vút cao của thiếu nữa, xác địch được người nằm trong lòng là Đường Thanh, Địch Đan Thanh từ bầu vú căng đầy ra, cơ thể cũng nảy nở hơn Đường Thanh nhiều, da thịt có cảm giác êm êm như bông, còn da thịt Đường Thanh đàn hồi hơi, cảm giác trơn mềm cũng tới cực hạn.
Trương Khác vừa mới tỉnh ngủ, tất nhiên tinh khí dư dật, hạ thân đã kiếm bạt cung giương rồi, Đường Thanh gập chân đè lên bụng Trương Khác, thấy cái thứ kia vướng víu, đưa tay gạt nó sang một bên, miệng chóp chép, người nhúc nhích muốn tìm tư thế thoải mái hơn.
Trương Khác nào có thể để cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822182/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.