- Chị thích Trương Khác ở điểm nào?
Mặc cho Địch Đang Thanh lão luyện đến đâu bị Đường Thanh bất ngờ hỏi câu này cũng sợ tới mất hồn mất vìa, kinh hoàng nhìn Đường Thanh, không hiểu mình để lộ sở hở ở chỗ nào.
Nhưng thấy ánh mắt Đường Thành gắn chặt trên người Trương Khác không nhận ra mình luống cuống mới ý thức được đó chỉ là cách Đường Thanh nói chuyện với người khác thôi, nếu người ngồi bên cạnh là nam nhân, cũng hỏi cầu này, hẳn là đang thắc mắc vì sao những người đi tới đâu cũng là nhân tài được săn đón lại cam tâm tình nguyện tụ tập dưới cờ của Cẩm Hồ.
- Tôi có thể thích gì ở cậu ta sao?
Địch Đan Thanh che dấu gợn sóng trong lòng, khẽ cười nói:
- Thời buổi này tìm được một ông chủ trả lương cao như vậy chẳng dễ dàng gì.
Đường Thanh quay sang cười hì hì:
- Cái tên hư hỏng này béo tới chảy mỡ rồi, suốt ngày rảnh rỗi lang thang, chuyện gì mọi người cũng làm giúp cả, không thể để cậu ấy hưởng lợi một mình được.
Địch Đan Thanh nhận ra tình cảm của Đường Thanh với Trương Khác còn mang chút nhân tố sùng bái, trong quan hệ hai người tự hạ thấp địa vị của bản thân, nhớ tới Tạ Vãn Tình, Hứa Tư đại khái đều không hi vọng xa vời có trọn vẹn tình cảm của y, cô đang nghĩ:" Chẳng biết Đường Thanh có biết sự tồn tại của Vãn Tình không?" nghĩ thế bản thân cũng hơi chột dạ.
Phía bên kia Trương Á Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822180/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.