- Cái đệt, mày không phải ở chỗ này đọc thuộc lòng lời quảng cáo đấy chứ.
Trương Khác cười cắt đứt lời nói của Đỗ Phi, lại hỏi:
- Ngay cả tên trường đào tạo tụi mày cũng nghĩ ra rồi? Sáng Vực Đông Hải...
Y lại nghiêng đầu nói với Địch Đan Thanh:
- Tên này nghe qua cũng không tệ nhỉ?
***
Ngày hôm nay là ngày cuối cùng báo danh học kỳ mới, đa số các viện khoa đều sẽ vào buổi tối hôm nay tổ chức họp lớp, nên ăn cơm xong thì mọi người đều tự giải tán.
Trương Khác bảo Đỗ Phi, Mông Nhạc ở lại, chỉ vào Địch Đan Thanh và nói với họ:
- Chị Địch sau này là trợ lý của tao, tụi mày có chuyện gì, có thể thỉnh giáo thêm chị Địch.
Trước đây Địch Đan Thanh học tại ĐH Đông Hải có gặp mặt mọi người qua vài lần, cũng không có gì xa lạ. Chỉ là lúc này cô tại Cẩm Hồ đã có địa vị chính thức rồi.
Bốn người rời khỏi tiệm cơm Tây, Trương Khác kéo Đỗ Phi đi tới bên cạnh mình, nói:
- Hệ thống đại công nghiệp chân chính là sản-học-nghiên, ba cái tại một thể, thiếu cái nào cũng đều là người què, đi cũng miễn cưỡng, càng không cần nói chạy. Mày nói chương trình học đào tạo máy tính của các trường đại học trong nước đều còn dùng tài liệu 5-6 năm trước, nguyên nhân căn bản nhất là kết cấu tri thức của các giáo sư đại học đều dừng lại 5-6 năm trước, vẫn còn chưa tiến lên theo thời gian. Đây vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821879/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.