- Ai sao chép?
Trương Khác sắn tay áo lên:
- Mình hi vọng Phillips, Ericsson gì gì đó sao chép của bọn mình, nếu có thể kiện vài ba cuộc, là có thể vang danh ở ngước ngoài rồi...
Đưa tay bẹo má Đường Thanh:
- Hai chiếc này vốn là dùng để đem khoe khoang khái niệm di động của Ái Đạt, trong hai năm sẽ không sản xuất hàng loạt đâu.
Muốn nhảy ra được thị trường hải ngoại không phải chuyện dễ dàng, sảnphẩm điện tử mang tính khái niệm Cẩm Hồ làm ra sẽ đưa tới triển lãm công nghệ ở Âu Mỹ, Nhật Hàn để tuyên truyền làm nóng thị trường trước, tínhnăng nâng cao dần.
Đây là sách lược thị trường của Cẩm Hồ, bị Trương Khác lấy ra lấy lòng hai cô gái.
Cho nên độc nhất vô nhị tất nhiên là lời nói dối, không sản xuất tiêu thụ hàng loạt là thật.
- Á à.
Đường Thanh nhéo tai Trương Khác, môi ghé sát vào tai y, rít lên:
- Thiếu chút nữa thì tin vào cái lời ma quỷ của bạn đây là thứ độc nhất vô nhị.
- Nếu không xuất hiện trên thị trường tất nhiên nói độc nhất vô nhị cũng đâu phải là nói dối chứ.
Trương Khác cười vô lại:
- Có điều chiếc di động của bạn thực sự là không có cái thứ hai, chỉ là bạn chưa phát hiện ra mà thôi.
- Hả?
Đường Thanh mở to đối mắt đẹp săm soi chiếc di động, cứ như muốn nhét nó luôn vào mắt, lại lấy cái của Trần Phi Dung ra so đọ nhiều lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821556/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.