Trương Khác chỉ đùa ác kíchthích Chu Hưng Đông một chút, không ngờ Tiêu Thụy Dân trực tiếp bay vềBắc Kinh, trên xe hỏi Trần Phi Dung làm sao gặp đám Chu Hưng Đông.
- Vé máy bay Đỗ Phi đưa cho mình ở ngay ghế sau cái tên đáng ghét đó,trên máy bay không ngừng khoe khoang nhà hắn ghê gớm thế nào, chẳng bậntâm người ta có thích nghe hay không.
Trần Phi Dung ngồi vào xe thở phào một cái:
- Thì ra bạn biết bọn họ.
Trương Khác cười khì khì:
- Tên đó giống mình mà, chẳng phải thứ tốt đẹp, ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà.
Rồi kể lai lịch của đám Chu Hưng Đông cho Trần Phi Dung nghe, Trần PhiDung là cô gái thông minh, lại thân thiết với Đường Thanh, chẳng cầnphải che dấu.
Đường Thanh hỏi:
- Vậy vừa rồi bạn nói kỹ thuật biến ra vàng của Liên Tín tức là sao?
Trương Khác giải thích:
- Di động của doanh nghiệp hải ngoại nhập vào trong nước có hạn chế hạnngạch, không thể thoải mái nâng cao lượng tiêu thụ trong ở thị trườngtrong nước. Nên tất nhiên di động sản xuất trong nước bù vào khoảngtrống đó, mà không cần phải cạnh tranh trực tiếp với doanh nghiệp nướcngoài, mấy công ty như Liên Tín chẳng cần nghiên cứu phát triển gì, thậm chí dây chuyển sản xuất cơ bản nhất cũng chẳng có, cứ nhập khẩu hàngnước ngoài vào dán mác lên rồi bù khoảng trống trong nước, bạn nói xemkhông phải thuật biến ra vàng là gì?
- Ồ ra thế.
Đường Thanh hiểu rồi:
- Vậy hạn ngạch phân phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821553/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.