La Văn cúi đầu nói với tên bạn:
- Nhìn thấy chưa, tên ngông cuồng đó là con trai phó thị trưởng mới tới, hiện đang ở nhà khách chính phủ.
- Biết rồi, có điều giờ mới được lĩnh giáo sự ngông cuồng của y, mọi người là người đồng đạo, phải giữ thể diện cho nhau, cướp bạn gái của người ta thành thứ chó má gì?
Tên bạn La Văn tuổi chừng 20, để đầu đinh cười nhạo La Văn:
- Chẳng trách anh có thời gian tới đây chơi với tôi, con bé nhà khách anh nhìn trúng bị y cướp mất rồi chứ gì?
Con mắt tí hí của La Văn càng thêm tăm tối, nhìn Tần Dụ Cầm đứng trong phòng bao, khuôn mặt xinh xắn đầy ủy khuất, chắc cũng cảm thấy mất mặt lắm.
- Tôi cũng thích cô ta, cậu bảo phải làm sao đây?
Trương Khác nắm tóc Thái Quân nhấc lên, vỗ vỗ má hắn:
- Hay là cho cậu nửa tiếng suy nghĩ?
- Tao nhường mày con đó đấy.
Thái Quân không còn gan động thủ nữa, cắn răng nói:
- Fu.., mày phải biết tôn trọng cô ấy chứ, sao nói nhường là nhường ngay được?
Trương Khác đẩy hắn ngã chỏng gọng:
- Phải biết tôn trọng con gái, đừng có vừa vào phòng đã muốn lột sạch người ta cắn lung tung, nếu cô ấy đồng ý theo cậu thì tôi cũng không cản, đồ bị đập phá ở đây tôi bồi thường... Đương nhiên, phải xem ông chủ ở đây có dám lấy tiền của tôi đã. Còn nếu cô ấy muốn theo tôi, thì đám các cậu cúp đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821029/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.