Phó Tuấn nghe ra, không ngờ Lưu Bân vòng vèo tìm tới được tận Thịnh Thanh, chuyện này không thể làm lớn lên nữa rồi, hỏi:
- Giờ phải làm sao?
- Không sao, cứ đợi đi.
Trương Khác thản nhiên nói:
Lưu Bân hạ mình tới mức này, có đập nát cả hộp đêm Hoàng Hậu cũng mất hứng, còn lưu lại ác danh ngang ngược vô lối, ỷ thế khinh người. Ngược lại tên thanh niên kia trước khi bỏ đi ánh mắt rất thú vị, đợi hắn thêm một c hút xem có gì hay không.
Đào Kiến Tân đi cầu thang máy lên tầng 20, tổng bộ của Cty Đại Hưng, Lưu Bân vẫn đứng ở cửa sổ văn phòng.
- Đã liên hệ được với phía Hải Châu chưa?
- Phải ngưới đi rồi, nghe nói người đó tới Đông Xã không mang di động theo, người của chúng ta vẫn đợi tin tức ở Hải Châu.
Đào Kiến Tân lo lắng nói:
- Con trai của La Quy Nguyên ở dưới, xem ra đang đợi kịch vui.
- Tên chó má Trương Nhi Lập.
Lưu Bân hầm hừ chửi:
- Thái Quân đã đi hơn nửa tiếng rồi, chẳng lẽ hắn không dám ra tay?
- Trừ khi có người đã nói ra thân phận của Trương Khác. Bạn gái của hắn tướng mạo không tệ, ở chỗ chúng ta không tìm được cô gái nào xuất sắc hơn, Thái Quân sao nỡ bỏ lại? Hơn nữa chỉ có hai người đi theo Trương Khác vào, còn hai người đợi ngoài xe, mà đán bạn Thái Quân toàn là sinh viên trường thể thao, chỉ mong có cơ hội gây sự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821026/chuong-381-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.