Tạ Vãn Tình kéo Trương Khác đứng dậy, cùng Trương Khác xem vùng đất trong đê:
- Em định làm vườn bách thảo lớn cỡ nào? Chị xây trường học kề sát vườn bách thảo và đê sông, như vậy phải quy hoạch thật tốt, vườn bách thảo cũng phải tăng tốc, chị sẽ đầu tư một khoản tiền vào vườn bách thảo.
Trương Khác dùng hai nâng khuôn mặt mịn mang sàng bóng của Tạ Vãn Tình, để cô nhìn thẳng vào mình, từ trong đôi mắt muôn vàn phong tình đó, nhìn ra được cô đã quyết tâm rồi, liền bỏ ý khuyên can:
- Như vậy cũng được, chỉ có điều tài chính sẽ hơi eo hẹp.
- Trừ khoản tiền phải trả cho 30% phải trả cho Chính Thái, số tiền khác không cần gấp, em không phải hẹn với Tống Bồi Minh, tiền mua nhà máy Tân Quang sẽ trả hết trong một năm sao? Chị làm trường học cũng không phải cần tới ngay tức thì.
Tạ Vãn Tình nghiêng má, cọ nhè nhẹ vào lòng tay rộng Trương Khác, nếu chẳng phải trên bờ đê thi thoảng cũng có người đi qua, cô thực sự muốn dựa vào lòng Trương Khác nghỉ ngơi một chút.
- Nói chung là kế hoạch tài vụ phải sửa đổi rất nhiều, may mà lợi nhuận của Ái Đạt khá khả quan, nếu không chẳng thể làm nhiều việc cùng lúc như thế...
Thấy ánh mắt Tạ Vãn Tình lộ vẻ mơ màng, Trương Khác vòng tay qua eo cô kéo lại gần, cúi đầu xuống hôn lên cánh môi thơm, đến khi mặt cô đỏ lựng như hoa đào, hơi thở gấp gáp mới thôi.
Qua hàng bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820915/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.