Khi Trương Khác rời chính phủ tỉnh, Từ Học Bình đang mở cuộc họp khẩn cấp về công tác lâm nghiệp, không biết hôm nay ông có bỏ thời gian ra được không, Trương Khác còn muốn nói với ông chuyện trồng rừng.
Trương Khác lái xe tới công ty Hải Dụ, tới thẳng văn phòng Tạ Vãn Tình, trợ lý Trương Đình ở vị trí thư ký đang dùng máy vi tính kiểm tra dữ liệu, bên trong không thấy bóng dáng Tạ Vãn Tình đâu, nhưng nhìn thấy một hộp bánh trứng, đột nhiên nhớ ra từ trưa tới giờ còn chưa ăn uống gì.
- Á.
Tạ Vãn Tình đi vào, thấy Trương Khác đang ăn ngấu nghiến, định cướp lại hộp bánh:
- Chị vừa mua cho Chỉ Đồng đấy.
Trương Khác vội đút ngay một cái vào mồm, nói lúng búng:
- Buổi trưa em không ăn cơm, chị thương em với.
Tạ Vãn Tình phì cười, trong hộp còn lại đúng một cái bánh, cô vừa từ phòng vệ sinh ra thì thấy Trương Khác vào văn phòng của mình, không ngờ chỉ chớp mắt đã bị y xử mất bảy cái bánh, chỉ biết lắc đầu đi rót nước:
- Em không sợ nghẹn à?
- Không sợ, không sợ, chỉ sợ chị mua về bẫy chuột thôi.
Trương Khác nhận lấy cốc nước ấm Tạ Vãn Tình rót cho, y đúng là nghẹn thật, uống luôn hai ngụm lớn mới cảm thấy dễ chịu hơn.
- Tình hình hôm nay nhìn thấy như thế nào?
Tạ Vãn Tình kéo ghế ngồi đối diện với Trương Khác.
- Còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng, đám khốn nạn đó chỉ trồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820905/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.