Hai ngày trước khi thi cuối kỳ, Trương Khác về nhà gặp được Lý Minh Học tới thăm.
Lý Minh Học mới 44 tuổi, chỉ đeo mỗi kính cận, không hề có hình tượng lôi thôi giống người vùi đầu vào văn phòng nghiên cứu học vấn, ông ta mặc đồ tây mang lại cho người ta cảm giác điềm đạm nho nhã, rất có khí chất nho thương.
Khi Trương Khác vào nhà, Trương Tri Hành đang cùng Lý Minh Học và hai học sinh của ông ta ngồi ở phòng khách nói chuyện, mẹ thì bận rộn trong bếp.
- Đây là Tiểu Khác à, nhiều năm rồi chưa gặp.
Lý Minh Học quay đầu lại, ôn hòa nói:
- Còn nhớ trước kia ở viện sư phạm, Tiểu Khác thường bị cô bé nhà thị trường Đường bắt nạt, có lần còn khóc lóc chạy từ nhà trẻ về, nói đi tìm ba giúp báo thù, lần đó bác cười đau bụng. Sau đó, cháu quên sạch, cứ quấn lấy cô bé, tên là Đường Thanh đúng không nhỉ? Bác còn nhớ Tiểu Khác ôm lấy tiểu cô nương người ta, nói là vợ của mình, hiện giờ có tiến bộ chút nào chưa, nghe nói còn cùng trường với Đường Thanh.
- Không chỉ cùng trường mà còn cùng lớp nữa.
Trương Tri Hành trả lời thay con.
- Chà, cực kỳ quá rồi, Tiểu Khác phải nỗ lực nhé, Đường Thanh mà lớn lên giống mẹ năm xưa thì sẽ là đại mỹ nữ đấy.
Trương Khác thấy Lý Minh Học vừa gặp mặt đã kể chuyện xấu trước kia của mình, tựa hồ còn có chút mơ mộng với Cố Kiến Bình năm xưa, chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820486/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.