Thấy bên trong không có phản ứng, Tiểu Hắc Long nuốt nước miếng, cái đuôi im lặng đưa về phía sau.
Hay là...thử một chút?
...
Tiếng nước tí tách vang lên trong phòng tắm.
Lướt qua bả vai trắng nõn, trượt vùng bụng bằng phẳng, rồi đến đôi chân thon dài, xuống thẳng ngón chân mượt mà.
Giác quan của người Tinh Tế rất tốt, đặc biệt là những người đã đạt đến cảnh giới cao như Tinh Nhan và Lam Vực, cửa phòng tắm bình thường không thể nào ngăn cách âm thanh mà bọn họ muốn nghe.
Tinh Nhan không ngờ, Tiểu Hắc Long bên ngoài lại dám bày ra trò bỉ ổi như thế.
- - Ầm...
Dưới góc cánh cửa làm bằng chất liệu nano trong nháy mắt vỡ ra một mảnh, Tiểu Hắc Long im lặng trườn vào trong.
Nó vừa ngây ngất vừa giả vờ vô tội không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trong đôi mắt kia tràn đầy đắc ý.
Đến lúc nó ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy ngón tay mảnh khảnh kia đang buộc lại dây áo bên hông. Áo ngủ bao bọc cả cơ thể của cô chỉ chừa lại bắp chân trắng nõn còn đọng vài giọt nước.
...Tiểu Hắc Long trợn tròn mắt.
qwq! Sao nhanh thế! Nó còn chưa thấy gì hết mà?
Tinh Nhan nhướn mày, "Tiếc lắm hả?"
Tiểu Hắc Long vừa nghe xong, nét mặt căng thẳng, vờ ngây thơ nhìn cô.
"Ngao ngao..."
- - Em đang nói gì thế?
Tinh Nhan hất tóc ra phía sau rồi nắm lấy cái đuôi của nó.
"Ngao ~"
Cái đuôi có thể nói là nhược điểm của nó, rất chi là mẫn cảm, Tiểu Hắc Long vặn vẹo cả người, kêu lên theo phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562459/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.