"Cậu cả." Người giúp việc cúi đầu gõ cửa phòng, "Đến giờ cơm chiều rồi ạ, bà chủ hỏi có cần chuẩn bị thêm mộ bộ chén đũa cho cậu không ạ?"
Ăn cơm trong nhà của mình, còn phải sắp thêm chén đũa...
Vẻ mặt Thịnh Ngự lạnh lùng không chút thay đổi, dường như anh không nghe hiểu ý của người giúp việc, chỉ chăm chú cài lại khuy áo, "Không cần..."
Nghĩ đến cái gì, ánh mắt người đàn ông thẫm lại rồi đổi ý, "Thêm đi."
Người giúp việc ngẩn người, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, khi bắt gặp đôi mắt đen như mực kia liền vội vàng cuối đầu, đáp lại, "Dạ vâng."
...
Phía bên này,
Bà Thịnh tạm thời không dám bắt chuyện với Tinh Nhan nữa, rốt cục hai tai của Tinh Nhan đã được nghỉ ngơi.
Lúc đang định bắt đầu một trận chiến mới thì phát hiện có người từ trên lầu bước xuống.
Bàn ăn ở nhà họ Thịnh là kiểu bàn dài điển hình, ông Thịnh đi xuống ngồi vào vị trí chủ nhà, bà Thịnh ngồi vị trí đầu tiên bên tay trái của ông.
Tinh Nhan nhìn nhìn, vô cùng tự nhiên ngồi xuống chỗ ngồi đầu tiên bên tay phải.
Nụ cười trên gương mặt bà Thịnh dần nhạt đi.
Thật ra, vị trí trên bàn ăn đều có sắp xếp cả.
Tinh Nhan ngồi ghế đầu tiên, nghĩa là con của bà sẽ ngồi ở ghế thứ hai, bà Thịnh nghĩ, lẽ ra Tinh Nhan phải thức thời một chút mà ngồi vào vị trí thứ hai chứ.
Lúc Thịnh Lê bước xuống, nhìn thấy thế thì vô cùng bất ngờ, nhíu nhíu mày.
Nhưng anh ta không nói gì, chỉ bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562416/chuong-20.html