Chị Hứa nhìn người đi cùng, thấy anh đưa vé máy bay đến trước mặt mình, chị chỉ muốn đẩy cánh tay đó ra rồi hùng hổ đáp, không đổi.
Nhưng chị không dám.
Thế nên chị vẫn nhận lấy vé máy bay, buồn bã đi lại chỗ ngồi cách bọn họ thật xa.
Má nó, tức thiệt chứ!
Anh đi theo làm gì hả??
Thực ra, từ quản lý, nhiếp ảnh gia, thợ trang điểm ở đây đều tự hỏi vấn đề này.
Ngày thế này, không hợp ăn thức ăn cho chó đâu nha.
Vấn đề này phải hỏi lại đoàn làm phim.
Nhân viên trong đoàn cũng không hiểu, không phải anh ấy đóng nam chính hay sao? Nhưng cảnh quay đầu bếp say mê nấu nướng lần này là sao?
Nơi quay phim kỳ này là một vùng sông nước.
Ghế dựa đặt ở ngoài cửa, làn gió mát thổi đến vô cùng thoải mái.
Nhìn vẻ mặt đạo diễn muốn nói lại thôi, Tinh Nhan tựa đầu vào lòng anh, ngẩng đầu lên nhìn, bàn tay phía dưới vỗ thật mạnh.
"Đạo diễn đang thầm mắng anh đấy."
Dung Ngọc ôm cô vào lòng, biết rõ mấy người này nghĩ gì trong lòng, anh cười khẽ, "Em thấy anh đến đây làm gì?"
Dung Ngọc vốn dĩ vì theo đuổi Tinh Nhan mới chơi game, anh luôn luôn lý trí, có thể phân biệt rõ ràng quan hệ quan trọng hay không, nếu đã theo đuổi thành công, nếu có thời gian rãnh, anh muốn tận dụng nó để ôm cô, chỉ cần nhìn thấy cô nằm trong lòng mình thôi cũng đã thấy vui rồi.
Tinh Nhan đang chơi game nhưng vẫn trả lời anh, cô suy nghĩ một lát, nhíu mày rồi trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/263071/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.