Chương trước
Chương sau

Nhạc Vũ hít sâu một hơi mới từ từ bình phục xuống tới.
Vẻ mặt Chiến Tuyết cũng đã bình phục lại.
Lần trước nàng xông tới đây, cũng không giống như Nhạc Vũ dùng Thiên Li Phá Trận Nghi tiến thẳng vào trung tâm tiên thiên sát trận, tìm được đến đây.
Vì thế lần đầu tiên nàng mới biết được địa phương này lại có thời gian dị thường. Tốc độ trôi qua thật ra không nhanh, chỉ chậm hơn gấp đôi thế giới bên ngoài. Nhưng linh lực bên trong tràn đầy, không hề có chút thiếu sót.
Khác hẳn với bên trong Thần Mộ, đây mới thực sự là thời gian bị kéo chậm vô cùng nguyên vẹn.
- Truyền thuyết thượng cổ, hồng hoang có ba mươi sáu động thiên, bảy mươi hai phúc địa. Cũng có thể so sánh được với ba mươi ba thiên, thậm chí còn vượt hơn. Quả nhiên không hề dối lừa, ta cho là Tuyết nhi tìm được hung hiểm linh địa nào đó, cũng không ngờ được lại là nơi này…
Ánh mắt Nhạc Vũ phát sáng, biết được bên trong sơn động này nhất định là một trong những động tiên đang thành hình.
Những thiên nhiên động phủ tương tự thời đại hồng hoang thật ra không chỉ có số lượng một trăm lẻ tám thiên cương địa sát. Chẳng qua vì kích thước nhỏ hơn, không nổi danh bằng những động tiên kia mà thôi.
Những địa phương tương tự đối với tu sĩ mà nói quả thật có giá trị khổng lồ. Ở bên trong một ngày có thể tương đương với thế giới bên ngoài hai ngày. Mặc dù cũng tiêu hao tuổi thọ, nhưng có thể giúp cho tu sĩ tranh giành thiên cơ, tranh giành cơ duyên.
Thật ra nếu không phải hiện tại Quảng Lăng Tông thật sự chưa đủ khả năng chiếm lĩnh Thính Vân Thiên Cung, nếu không hắn đã ra tay trừ diệt Thính Vân Thiên Cung, độc chiếm Lang Hoàn Thiên Cảnh.
Nhạc Vũ híp mắt sải bước tiến vào, chỉ trong chốc lát liền tìm được trận nhãn của thiên nhiên sát trận.
Cẩn thận lấy ra Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn cùng Diễn Thiên Châu giải toán thôi diễn một lúc về mạch lạc linh lực nơi này.
Chỉ sau thời gian hai nén hương, Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, lập tức lấy ra Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng một đoàn Tử Thần Thiên Tinh ném vào trong đỉnh, tăng thêm mười mấy dạng tài liệu bắt đầu luyện chế. Tiếp theo hắn ngồi xuống ngay nơi này, nhắm mắt nhập định tiến vào trạng thái vô tư vô nghĩ.
Qua thêm mấy tháng sau, Nhạc Vũ mới mở mắt. Từ trong đỉnh lấy ra một thanh phi kiếm màu tím trong suốt, ở bên trên điêu khắc hai chữ triện thượng cổ "Thiên Tinh", lại cẩn thận tế luyện một phen mới đặt vào bên trong trận nhãn.
Chỉ một thoáng cả động phủ bỗng nhiên lay động một trận, không ngừng chấn rung lên.
Vô số linh lực bỗng dưng từ bên dưới bộc phát ra, mênh mông cuồn cuộn khôn cùng, không hề kém cuộc đại chiến mấy tháng trước giữa hắn cùng Xích Minh Thiên Tôn.
Nhạc Vũ không chút ngoài ý muốn, phía dưới nơi này thật ra có một tiên phẩm linh mạch thất p hẩm, bình thường bị tiên thiên linh trận nơi này áp chế mới không bộc lộ, ngay cả hắn thiếu chút nữa cũng bị che lấp. Giờ phút này bị Thiên Tinh kiếm phá vỡ thăng bằng nên mới bộc phát ra.
Đoán chừng Thiên Li Tông cũng không biết nơi này nên không bị phát giác, nếu không làm gì sẽ có tính toán đem Hoàng Hôn Giới luyện chế thành Nguyên Thần Tinh Hạch?
Mảnh nhỏ hồng hoang như Hoàng Hôn Giới còn tìm được dễ dàng, mà nếu là thiên nhiên động tiên được thành hình, ngay cả bên trong Hồng Hoang bản giới cũng cần phải có tuyệt đại khí vận mới có thể tìm được, hơn nữa cũng đều là vật có chủ.
Bên ngoài mười mấy thượng giới, những nơi khác cho dù tìm khắp trăm vạn tiểu thế giới cũng chưa chắc tìm được tới số lượng ba trăm.
Về phần động tiên có thể kéo giãn thời gian khiến tốc độc thời gian có thể tăng thêm gấp bội còn hiếm thấy hơn nhiều.
Mà phẩm cấp nơi này tuy thấp, nhưng ở trong mắt Nhạc Vũ cũng vô cùng tiềm lực. Hắn có thể cảm giác được tiên phẩm linh mạch bên dưới nơi này đang "cắn nuốt" linh lực bổn nguyên của Hoàng Hôn Giới để sinh trưởng tiến hóa.
Nếu tương lai có thể đưa tới càng nhiều linh mạch, tất có thể giúp cho thiên nhiên động phủ nơi này tăng thêm phẩm cấp.
Ngoài ra nếu bổn nguyên của Hoàng Hôn Giới tăng lên, cũng có thể làm cho động thiên phúc địa có được không gian tiếp tục trưởng thành.
- Như thế xem ra ngày sau nếu có cơ hội, cần phải tìm thêm Nguyên Thần Tinh Hạch đến…
Tinh mang trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, tiếp theo lại ngầm cười khổ, Nguyên Thần Tinh Hạch lục phẩm trong Thần Diệu Các giá quy định phải là trăm vạn tiên thạch, hơn nữa hắn từng tận mắt nhìn thấy vật kia bán ra năm trăm vạn tiên thạch, giá trị trên trời.
Bản thân hắn muốn thu thập, nói dễ vậy sao?
Tiên thiên linh trân như Huyền Thanh Thiên Đằng, bên trong thế giới này hắn không cho rằng vẫn còn dựng dục được lần thứ hai.
Thiên Li Tông trước khi luyện hóa thế giới này, làm sao không đem những tiên thiên linh vật đáng giá chân chính trong Hoàng Hôn Giới tịch thu sạch sẽ?
Về phần về sau lại có những thứ tiếp tục sinh trưởng, phần lớn do nhân công hậu thiên đào tạo, hoặc do mấy ngàn năm sau đó mới dựng dục ra.
Đoán chừng trước khi Hoàng Hôn Giới bị triệt để luyện hóa, Thiên Li Tông nhất định sẽ không bỏ qua.
Hang động rung chuyển suốt nửa canh giờ, linh lực triều tịch mới từ từ bình tĩnh lại.
Sau một khắc, Nhạc Vũ liền cảm giác mình đối với tiên thiên linh trận này đã có được khả năng nắm trong tay một bộ phận. Hắn cười một tiếng, phất nhẹ tay, huyễn trận bên trong hang động đã toàn bộ tiêu tán.
Không gian nơi này cũng không chỉ mấy trăm dặm như hắn đánh giá lúc trước, mà ước chừng có phương viên ngàn dặm.
Tuy không có ánh nắng, nhưng trên không gian có một viên bảo thạch hỏa hồng sắc khổng lồ, quang mang chớp động, không khác gì ánh nắng mặt trời.
Còn có rất nhiều tinh thạch nhỏ, vây quanh trên cao, chẳng khác gì những chư thiên tinh tú. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhìn bên dưới mặt đất, phần lớn đều bằng phẳng, trong đó còn có dòng suối cùng một hồ nhỏ, có thể thấy được có rất nhiều linh dược sinh trưởng nơi đó. Chỉ có chỗ hắn đang ngồi là một hắc thạch rộng chừng trăm trượng phương viên.
Hẳn phải là thất phẩm tiên thạch, bên trong chứa đầy thời không linh lực, mà không gian bên trên tảng hắc thạch cũng là nơi thời gian gia trì.
Ngay trung ương, là nơi hắn mới luyện thành Thiên Tinh kiếm dùng trấn áp, chính là trận nhãn. Mà mảnh đất kia có vô số linh thạch, vừa lúc tạo thanh thiên nhiên đại trận.
Nhưng nơi này tuy là tiên thiên sát trận, nhưng còn chưa tạo thành hạch tâm chân chính, vì vậy uy năng còn yếu ớt, cực kỳ tản lạc.
Nhạc Vũ dùng thanh Thiên Tinh kiếm trấn áp trận nhãn nơi đây, chính là muốn cho nó trở thành linh vật hạch tâm của động thiên phúc địa nơi này.
Chẳng những có thể giúp uy năng của tiên thiên sát trận tăng nhiều, còn có thể mượn nhờ chuyện này lấy đi quyền khống chế động thiên phúc địa.
Ngay cả linh trận bên trong thanh kiếm cũng vì vậy mà thiết kế. Bản thân thanh kiếm ngoại trừ mũi kiếm không kém, những nơi khác cũng không có ưu điểm gì, cũng không được gia trì đạo pháp, nhưng chỉ cần ở bên trong đại trận này sẽ có uy năng vô cùng.
Nhưng Nhạc Vũ cũng có hậu chiêu, từ trong trận nhãn phúc địa hấp thu được canh kim linh lực cùng thời không linh lực, còn có Tử Thần Thiên Tinh khống chế, thanh Thiên Tinh kiếm kia còn có khả năng tiến hóa cực lớn.
Lúc này mơ hồ còn nhìn thấy thanh kiếm kia có nhiều tia Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí rót vào bên trong.
- Hắc! Vật này đúng là có duyên pháp tốt. Nói không chừng còn có thể chuyển hóa thành tiên thiên. Nếu là như thế, ta sẽ giúp ngươi một tay…
Tinh mang trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, sau đó một đoàn Huyền Thiên Tĩnh Hỏa liền dung hóa, hỗn hợp với mười giọt tinh huyết của bản thân, toàn bộ đánh vào bên trong Thiên Tinh kiếm.
Chỉ trong chốc lát, liền cảm giác được bên trong mơ mơ hồ hồ tạo ra linh trí. Nhưng rốt cục không thể như Vô Hình Hàn Phách kiếm, thành kiếm đã mấy trăm năm, lập tức có thể tạo ra được ý thức của riêng mình, phảng phất như tình hình Côn Bằng lúc mới thức tỉnh, nhưng tiềm lực lại vô cùng.
Nhạc Vũ bay lên không nhìn xuống bên dưới. Vô Vọng Chân Thủy tụ vào hai mắt, mơ hồ có thể thấy được bên dưới mặt đất có chín thanh tiên binh còn chưa chân chính thành hình đang phân chia phương vị cửu cung.
Hôm nay chẳng qua chỉ mới là phôi thai, ngay cả bộ dạng còn chưa được hình thành. Đoán chừng nếu mặc kệ để cho thiên nhiên tự ngưng tụ, ít nhất cũng phải tốn thêm vài ngàn năm mới có thể xuất thế.
Vật này nếu sớm lấy ra chẳng những lập tức rơi xuống hậu thiên cảnh giới, ngày sau tối đa chỉ đạt tới lục phẩm tiên binh mà thôi, nhiều nhất chỉ mạnh hơn so với những vật cùng đẳng cấp được một chút.
Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, có chút ý vị thâm trường. Hắn chế luyện Thiên Tinh kiếm, bên trong động phủ này chỉ là phụ thêm vào, ngoài ra hắn vì mưu tính chín thanh tiên thiên binh khí kia.
Chín thanh tiên binh còn đang tranh nhau, còn chưa định đoạt được ngôi thứ. Khiến cho tiên thiên sát trận vẫn bị trì hoãn, không tạo được hạch tâm.
Chính là bị hắn nhặt được tiện nghi, đem Thiên Tinh kiếm định làm chủ kiếm. Nhưng nếu muốn đem chín thanh tiên binh chân chính khống chế trong tay, còn cần thêm một thời gian ngắn, dùng thời gian từ từ thẩm thấu luyện hóa.
Sau một khắc, Nhạc Vũ lại nhìn xuống hắc thạch, nhìn vào Thiên Tinh kiếm.
- Nên cho đã cho ngươi! Ngày sau rốt cục thành tựu như thế nào, có thể thật sự trở thành chủ kiếm hay không, phải dựa vào chính bản thân ngươi…
Kiếm tiên có linh, tuyệt đối không thể dễ dàng khuất phục. Thiên Tinh kiếm tuy hao hết toàn bộ linh kim trân quý nhất của hắn, nhưng vẫn còn kém chín thanh kiếm tiên một ít. Ưu thế duy nhất chính là đã thức tỉnh khí linh đầu tiên. Nhưng còn có thể hút lấy Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí cường hóa bản thân, cùng đồng bạn tranh đoạt khí vận.
Chuyện này Nhạc Vũ cũng không cách nào giúp nó, nhúng tay quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt, hết thảy đều chỉ nhìn xem vận khí của Thiên Tinh kiếm mà thôi.
Tiếp theo Nhạc Vũ thầm than đáng tiếc, nếu sớm biết có nơi này, bằng vào tiên thiên sát trận của động thiên phúc địa, cần gì phải cùng Xích Minh Thiên Tôn khổ chiến.
Cho dù không cách nào vận dụng chín thanh tiên thiên binh khí kia, nhưng chỉ lợi dụng sát trận nơi này đã đủ đem hắn chém giết.
Bất quá nếu như Thiên Li Tông có người lại đến, bản thân hắn cùng Chiến Tuyết xem như có được khả năng chiến đấu chân chính.
Ngược lại nghĩ tới khí vận của mình, nếu không phải những năm qua hắn đem đại trận của Thiên Li Tông phá hư, thành tựu đại công đức. Đoán chừng Chiến Tuyết cũng không tìm được tới nơi này, mình càng đừng mong không gặp nguy hiểm mà có thể thu được động thiên phúc địa này vào trong tay.
Trong lòng khẽ động, Nhạc Vũ bỗng dưng phẩy tay áo, trên đỉnh chóp ngoài động liền rõ ràng hiện ra ba chữ "Thiên Cơ Phủ".
Còn đang suy tư, lại nhìn quanh hòn đảo, chợt nghe từ xa vang lên tiếng gọi của Chiến Tuyết.
- Thiếu gia, ngươi tới nhìn nơi này…
Lúc này Nhạc Vũ mới phát giác Chiến Tuyết không có mặt bên cạnh mình, hắn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy bên trái thành động còn có một cửa động, nhất thời thoáng nhướng mày liền đi vào bên trong.
Ngay sau đó hắn chợt cau mày, chỉ thấy diện tích bên trong hang động này nhỏ hơn, nhưng cũng có mấy trăm dặm phương viên. Càng làm cho Nhạc Vũ giật mình là nơi này có thêm càng nhiều linh dược. Trong đó còn có ba gốc tiên thiên linh căn, nhưng còn thua kém hơn Huyền Thiên Thanh Đằng rất nhiều, ngang ngửa với Tuyết Hồn Châu.
Nhạc Vũ thoáng suy ngẫm liền hiểu rõ trong lòng. Bên hang động kia có chín thanh tiên binh dựng dục, sớm không còn khả năng cho tiên thiên linh vật khác sinh trưởng. Cũng chỉ có nơi này mới có được tiên thiên linh căn sinh trưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.