Chương trước
Chương sau

Phương pháp bồi dưỡng Kim quan hỏa xà khác với Hoàng huyết khổng tước, bởi vì trên người của nó gắn đầy lân phiến, phương pháp châm viêm phổ thông khó có hiệu quả.
Nhạc Vũ cẩn thận chiết xuất ra một chút Khôn Viêm chân hỏa từ Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn ngưng tụ thành một tia chân hỏa thiêu đốt Đằng Huyền để kích thích kinh mạch của nó. Con thần thú im lặng nhắm mắt, thỉnh thoảng lại gào rú đau đớn nhưng phần lớn đều sảng khoái đến cực điểm.
Thiên tính của Kim quan hỏa xà thích hỏa, luôn sống trong khu vực hỏa lực cường thịnh. Càng là hỏa chủng đẳng cấp cao thì càng có thể đẩy nhanh tiến hóa của nó. Nếu có thể gặp được linh hỏa phù hợp có thể trực tiếp thôn phệ . Đáng tiếc là Nhạc Vũ hiện giờ vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế Khôn viêm chân hỏa trong Ngọc Hoàng Long nhạc trấn, nếu không có thể khiến cho Kim quan hỏa xà vào thời điểm đạt đến cấp mười tiến hóa thành đằng xà.
Qua nửa ngày, sau khi Nhạc Vũ rót xong hỏa viêm vào một huyệt vị trọng yếu cuối cùng của Đằng Huyền mới thu hồi lại Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn. Đằng Huyền cảm thấy mỹ mãn, nịnh nọt liếm liếm lòng bàn tay Nhạc Vũ rồi cảm kích gật đầu thi lễ, sau đó chạy về chỗ dung nham dưới chân núi để ngủ. Chỗ đó đã được Nhạc Vũ bố trí một tụ linh trận nhỏ, là chỗ náu thân tốt nhất hiện giờ cho Đằng Huyền.
Với tốc độ hiện giờ, Đằng Huyền muốn tiến hóa đến thập giai chắc phải đến hai năm. Sơ Tam thì nhanh hơn một chút, vẫn còn chưa hoàn toàn tiêu hóa xong dược lực của Long Linh quả, chắc khoảng năm sáu năm là tiến đến bát giai, có lẽ còn quá nhanh?
Nhạc Vũ nhíu mày suy nghĩ. Theo bản năng, hắn cảm thấy tiến cảnh tu vi quá nhanh cũng không phải chuyện tốt. Ngay cả bản thân hắn, nếu không phải là có hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo thì tốc độ tu hành lẫn tích lũy tri thức đạo pháp không thể nhanh hơn mấy trăm lần so với người thường.
- Vô Đạo sư thúc chỉ dùng hơn mười năm liền kết thành Kim Đan. Vềs au Kim Đan đến Nguyên Anh lại mất sáu bảy mươi năm, Diệp Tri Thu sư thúc cũng là như thế
Trầm tư một lúc, trong lòng khẽ động, thân thể Nhạc Vũ chợt lóe lên rồi bay về phía xa, không bao lâu thì độn nhập vào trong một gian thạch điện ở sườn núi. Bên trong này có một linh trận diện tích trăm trượng,độc lập với đại trận hộ sơn bên ngoài. Mấy người đệ tử Linh Hư cảnh đang đứng đó chủ trì vận chuyển pháp trận.
Nhạc Vũ đến chưa bao lâu thì Đào Chính cũng có mặt. Sau khi tới bên cạnh hắn thì bình tĩnh nhìn vào trong linh trận. Chỉ thấy chỗ trung ương linh trận có một hắc sắc không động cực lớn, chính là khe nứt không gian. Sau đó trong khoảnh khắc có bốn thanh phi kiếm lam sắc từ trong đó bắn ra.
Đào Chính dùng pháp lực thu lấy từng thanh vào tay, sau khi dùng hồn lực thăm dò thì lộ vẻ mừng rỡ. Nhạc Vũ cũng nhướng mày, xem từ linh lực chấn động từ kiếm thì có thể xác nhận là Tam phẩm đến nhị phẩm. Đoán chừng đây là đẳng cấp cực hạn của việc luyện chế huyền binh mà tông môn có thể đạt tới, chỉ là không biết mức độ sắc bén thế nào?
Hắc sắc không động từ từ biến mất, bất quá cuối cùng lại bay ra một thanh phi kiếm tử sắc. Nhạc Vũ nắm trong tay, dùng hồn thức thăm dò vào thì thấy tin tức mà Nông Dịch Sơn lưu lại:
- Nghe nói Phù Sơn tông sắp xâm phạm, đặt biệt đem bốn thanh Thanh Ly, Thanh hợp, Thanh anh, Thanh hà này tới trợ chiến. Tiểu Vũ vào bốn tháng trước trảm sát được Lâm Đông Lai, lòng ta rất an ủi. Nhìn qua trận chiến này Tiểu Vũ có thể lại có đột phá! Có chuyện khác nói với ngươi, Hư Nhược Nguyệt của Băng Nguyệt tông đã bế quan mấy tháng,đến nay không thấy bóng dáng
Mấy lời đằng sau là để dặn dò mấy vị Kim Đan còn lại. Nhạc Vũ cũng không đọc thêm đưa thanh phi kiếm cho Đào Chính, trong mắt lộ ra vẻ suy nghĩ. Tuy chưa dùng năng lực phân tích nhưng chỉ với bằng hồn thức, hắn đã cảm giác được bốn thanh phi kiếm này có thể sử dụng kết hợp, tựa hồ là để phối trí cho trận đồ hắn thiết kế mấy tháng trước.
- Xem ra tông môn cũng có dã tâm nhân cơ hội này đánh trọng thương Phù Sơn tông. Đáng tiếc là Thất tu kiếm trận của tông môn cần tới bảy thanh phi kiếm đồng dạng mới phát huy uy lực mạnh nhất.
Còn có câu cuối cùng là có ý gì? Chẳng lẽ là nhắc nhở ta coi chừng Hư Nhược Nguyệt? Bế quan mấy tháng, thực sự có khả năng căn bản là không ở tại Băng Nguyệt tông. Vậy thì Hư Nhược Nguyệt hiện giờ ở đâu?
Lúc này Đào Chính cũng đã xem xong tin tức, vui vẻ nói:
- Tông môn lần này thật sự là xuất tiền vốn, bỏ ra đến bốn thanh huyền binh nhị phẩm.
Nhạc Vũ bất giác khẽ nhếch miệng, thầm nghĩ cái này cũng hoàn toàn chính xác xem như cam lòng. Bắc Hoang xưa nay keo kiệt, lần này nếu không phải là Tử Vân Tiên Phủ xuất thế, pháp bảo nhất phẩm có được vài món. Mặc dù là Phù Sơn tông nếu không phải được lợi trong biệt phủ Tĩnh Hải tông thì cũng không có được chí bảo Huyền Dương Thái Cực đồ. Bốn thanh phi kiếm nhị phẩm này, trong Bắc Hoang không có đến hai mươi tanh, ngoại trừ Băng Nguyệt Thái Huyền thì đủ để trấn áp tuyệt đại đa số tông môn. Đâu chỉ là cam lòng đưa cho, nói là hào phóng mới đúng, cũng nói rõ tông môn rất hy vọng với cuộc chiến này.
Sau khi mừng rỡ, Đào Chính thu hồi bốn thanh phi kiếm. Kiếm kia trận tuy là Nhạc Vũ xếp đặt thiết kế nhưng cuối cùng vẫn do lão chi trì.
- Lão phu vốn là không có gì tin tưởng. Bất quá có bốn thanh phi kiếm này thì uy lực kiếm trận tăng thêm hai thành, đủ để chống đỡ phục ma kiếm trận của Phù Sơn tông. Nếu ứng đối tốt, cũng có khả năng đại thắng!
Đào Chính vừa nói vừa nhìn Nhạc Vũ:
- Gần đây Phù Sơn tông sử dụng linh trận dò xét ngày càng ít. Không biết đã chuẩn bị xong hay buông bỏ?.
- Nếu như đoán không lầm, chắc là sắp hoàn thành. Sư thúc tổ còn cần gấp rút chuẩn bị mới được.
Ngữ điệu Nhạc Vũ lạnh nhạt, hắn thấy vẻ mặt rầu rĩ của Đào Chính thì biết đối phương đang lo lắng chuyện chưa thao luyện thành thạo Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận biến chủng, thầm lắc đầu rồi cũng không chú ý ngự kiếm trở về đỉnh núi.
Việc thay đổi kiếm trận theo cách quấy nhiễu việc thăm dò diễn biến linh lực thực ra hiệu quả cũng không lớn. Hơn nữa song phương đều chuẩn bị, việc điều động tài nguyên của Phù Sơn tông càng vượt qua Hạ Cơ sơn, động thủ muộn cũng không phải chuyện tốt.
Nhạc Vũ suy đoán trận đạo sư của đối phương chắc đã phân tích đến chín thành, còn lại chỉ là xác nhận nên tần suất thăm dò mới giảm đi. Nói cách khác, thời gian đã chỉ còn lại có ước chừng ba đến bốn tháng, tuy nhiên vậy cũng đủ cho hắn hoàn thành chuẩn bị.
- Lần này cho dù thế nào cũng phải đoạt được Thập ngự Phục Ma Kiếm trận trận đồ, còn có kẻ địch âm thầm kia chắc là Hư Nhược Nguyệt? Việc này thật sự khó giải quyết
Nhạc Vũ hơi chút trầm xuống. Bên trong Tử Vân Tiên Phủ, hắn đã đuổi tận giết tuyệt người của Băng Nguyệt tông, Hư Nhược Nguyệt một mình đến tìm hắn báo thù cũng có khả năng. Thực lực của nàng vượt trên Lam Chương Tuệ nên thần thông tu luyện chắc càng mạnh hơn Băng Phách thần quang.
Nhớ đến cuộc chiến dưới chân núi vừa rồi, Nhạc Vũ toát mồ hôi lạnh. Ngày hôm ấy hắn vẫn vô thức bảo lưu Ngũ Sắc Thần Quang, nếu như bất cẩn xuất toàn lực vậy thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
- Hiện giờ vận dụng tài nguyên trong tông môn đã đến cực hạn. Át chủ bài cũng chỉ có thể trông vào bản thân. Cho dù là cuộc chiến Hạ Cơ sơn hôm nay hay ngày sau náu thân lập thế, đáng tin nhất vẫn là thực lực bản thân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Biết được Hư Nhược Nguyệt có khả năng tới đây, Nhạc Vũ càng chuyên tâm tu luyện. Ngoại trừ ngẫu nhiên đi thăm dò xem mấy người Nhiễm Lực tập luyện lẫn tiến triển của Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận, còn lại phần lớn thời giờ đều là tu luyện, luyện kiếm cùng đọc sách. Ngẫu nhiên có lúc rảnh rỗi cũng sẽ đem ưu điểm của Thái Hạo chân ngôn Thần Quang, cùng với Băng Phách thần quang dung nhập vào Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết.
Sau hai tháng vất vả tu luyện thì Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư đã tiến vào giai đoạn sau cùng. Sau khi hắn hoàn thành tổ hợp phù văn cuối cùng thì Kim Đan liền phát ra một hấp lực cực lớn hút vào năm đạo phù văn.
Sau đó là một trận chấn động mãnh liệt, Kim Đan tràn ra ngũ sắc hào quang rồi tiếp tục co rút, hút hết tất cả chân khí bản thân sở hữu rồi lại xuất ra. Bất quá lúc này mật độ lại dày hơn một chút vì từ màu vàng nhạt đã chuyển thành đậm.
- Ngũ Hành phù trận này nuốt của mình bao nhiêu pháp lực thì mới cam tâm?
Phát hiện chân khí trong kinh mạch mình lại bị Ngũ Hành phù trận cắn nuốt chừng bảy thành, Nhạc Vũ chán nản nghĩ thầm nếu lúc này Phù Sơn tông nhân dịp đột kích thì chắc chắn mình đại bại. Bất quá hắn cũng không để ý mà bình tĩnh quan sát biến hóa trong kim đan.
- Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ nhất là 300 đạo phù văn, phân thành 60 tổ hợp. Hôm nay lại đã tăng đến 120 tổ hợp, tầng thứ hai là 240 tổ hợp, tầng thứ ba là 360 tổ hợp. Tầng thứ ba là 480 tổ hợp, tăng lên như vậy chắc là có huyền cơ.
Nhạc Vũ suy nghĩ hồi lâu nhưng vẫn không có sở đắc, sau đó chú ý đến đoàn tử khí ở giữa rồi không khỏi rầu rĩ. Đoàn tử khí này vẫn không có gì biến hóa, không tăng không giảm. Nhưng năng lượng ngũ sắc thì lại bạo tăng theo Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.