Nhưng mà Lâm Tử Lộc cũng không có vì vậy mà cảm kích: "Một mình ngươi bảo hộ ta thì có ích lợi gì, một đám người bọn họ phải làm sao bây giờ?"
"Bọn họ như thế nào ta không quan tâm, ta chỉ muốn bảo hộ nàng chu toàn." Quân Lâm từ trước đến nay chưa từng xen vào việc của người khác, theo ý hắn, trừ bỏ chuyện liên quan đến Lâm Tử Lộc khiến hắn bận tâm, những người khác ở trong mắt hắn đều không tồn tại.
"Các ngươi đứng có ở nơi đó nói nhỏ, nếu không muốn giao cô nương ra đây, vậy thì đi chết đi!" Đám hắc y nhân kia hiển nhiên là không có kiên nhẫn, một đám ai nấy đều hung thần ác sát, cầm đao xông vọt lên.
"Tiểu Lâm tử..." Lâm Tử Lộc đồng thời bắt được cánh tay Quân Lâm, đối mặt với trường hợp như vậy, nàng không thể nói rõ là sợ hãi hay không, cũng chỉ là theo bản năng muốn tìm một địa phương an toàn mà thôi.
Đôi môi mỏng của Quân Lâm khẽ nhếch lên, nét biểu cảm trên mặt luôn luôn là đạm mạc vì nàng mà càng ngày càng ít khi xuất hiện, thay vào đó là nét mềm mại sủng nịnh, bóng dáng của hắn dưới ánh trăng cũng không lạnh lẽo giống như ngày thường, đôi môi hoa đào giờ này có vẻ phá lệ mê người. Đại khái là bởi vì động tác theo bản năng kia của Lâm Tử Lộc đã làm cho hắn cảm nhận được địa vị của hắn trong lòng nàng, những trận đau đớn ẩn ẩn truyền đến đều vì thế mà tan thành mây khói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326409/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.