May mắn Quân Lâm đã điểm huyệt ngủ, nên Lâm Tử Lộc khó có được một đêm không nằm mơ, lúc nàng tỉnh lại thì trời đã sáng choang, xoay người xuống giường mới phát hiện ra nơi này là phòng của Quân Lâm.
"Tiểu Lâm tử chỗ nào không đặt lại đặt ta ở trong phòng hăn.” Lâm Tử Lộc than thở một câu, sau đó mở cửa đi ra ngoài.
"Vương phi, ngài đã dậy." Dạ Ẩn đứng ở cửa đột nhiên lên tiếng, làm cho Lâm Tử Lộc giật nảy mình.
"Sáng tinh mơ, ngươi a! Định hù chết ta sao?" Lâm Tử Lộc dùng tay vỗ vỗ cái ngực nhỏ, trắng mắt liếc hướng phòng mình.
"Vương phi, đây là muốn đi rửa mặt sao? Thuộc hạ lập tức đi chuẩn bị." Dạ Ẩn theo sau lưng nàng, giọng nói đầy cung kính.
"Đừng, đừng!" Lâm Tử Lộc kêu ngừng, không biết sớm tinh mơ Dạ Ẩn này định làm cái quỷ gì, "Đầu tiên, cái việc nhỏ này sẽ có hạ nhân khác chuẩn bị, cũng không nhọc đến ám vệ đại nhân đây, vấn đề tiếp theo, ai là vương phi nhà ngươi, cái danh xưng này cũng không thể gọi lung tung... Đợi chút, vương phi? Chủ tử của ngươi là Vương Gia sao?"
Lâm Tử Lộc nhạy bén bắt được trọng điểm trong câu nói kia, Quân Lâm cư nhiên là vương gia! Phía trước còn tưởng rằng hắn chỉ là hoàng thân quốc thích, không nghĩ tới hắn lại là một vị Vương Gia hàng thật giá thật.
"Đúng vậy, thưa vương phi." Dạ Ẩn cũng thật kinh ngạc về câu hỏi này, hóa ra Lâm Tử Lộc không biết Quân Lâm là Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326395/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.