Editor: Umi
Những người đang ngồi ở đây đều là người chút địa vị hoặc tiền bạc ở An Nhạchuyện này, nhưng so với người ở đế đô sẽ không thể bì được, chỉ bằngthân phận đến từ đế đô của Lâm Tử Lộc đã đủ để khiến cho bọn họ muốn kết giao rồi.
Bọn họ đánh giá tấm mộc bài trong tay, phương phápđiêu khắc đơn giản ba chữ “Mễ Kỳ Lâm”, góc phải phía dưới còn khắc lạimấy ký hiệu kỳ quái. Lật mặt sau, cũng khắc một chuỗi ký hiệu kỳ quáikhác, bọn họ không hiểu dụng ý của mấy cái ký hiệu này, nhưng không dámmở miệng hỏi, sợ mở miệng thì bị người khác chê cười.
Lâm Tử Lộcbiết bọn họ đang ngại, chủ động giải thích: “ Tấm mọc bài này là hộiviên bài của Mễ Kỳ Lâm tửu lâu, trên này đánh số là vì phòng ngừa cóngười làm giả, mà văn tự sau lưng cũng là chỉ Mễ Kỳ Lâm, là tại hạ trước kia ở đế đô có đi theo một vị học giả, học tập chút văn tự. Các vị khiđến Mễ Kỳ Lâm nhớ mang theo mộc bài, nhất định sẽ khiến các vị vừa lòng, để cho các vị có cơ hôik nếm thử hương vị đồ ăn của đế đô.”
Vừanghe đến hai chữ “Đế đô”, ánh mắt bọn họ đều sáng lên, đời này bọn họkhông có biện pháp để tới đế đô, nếu có thể nếm thử đồ ăn ở đế đô coinhư đã viên mãn rồi.
Đoạn ngồi trên ghế chủ vị, càng nhìn cáchhành xử của Lâm Tử Lộc thì lại càng vừa lòng, người ta đều nói càng nhìn con rể càng không vừa mắt, rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326320/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.