Một ngày này, Lâm TửLộc cùng Lâm mang theo một bức tranh chữ lấy được từ chỗ Tô Ngọc Li,liền một đường đi thẳng tới Đoạn phủ dự tiệc.
Vừa đi tới cửa, Đoạn Chi Vân cùng Đoạn Lệ đã đứng ở đó, tự mình nghênh đón hai người bọn họ.
”Hai vị công tử đại giá quang lâm, thật sự là vẻ vang cho Đoạn phủ chúngta!” Đoạn Lệ cười mỉm, nhìn kỹ hai thanh niên tài tuấn trước mắt, thậtsự là càng nhìn càng vừa lòng, nam tử hơi thấp một chút chính là Lộccông tử, quả nhiên tướng mạo bất phàm. Nam tử cao hơn đứng bên kia diệnmạo thì càng khiến cho người ta giật nảy mình, nhưng mà người còn sốngnên đừng lại gần hắn, mặt luôn luôn lạnh như bang, đủ dọa người.
”Tại hạ chỉ là một kẻ thư sinh, có thể được quý phủ mời đến là vinh hạnh của tại hạ mới đúng.” Tuy lời nói của Lâm Tử Lộc nghe qua cảm thấy nàng làđang khiêm tốn, nhưng thần sắc của nàng vẫn cao ngạo như cũ.
Đoạn phụ tử nhìn nhau cười, quả nhiên, quả nhiên là đại nhân vật tới từ đếđô, mỗi câu nói đều mang khí chất cao quý. “Ha ha, để cho nữ nhi nhà tamang hai vị công tử vào phủ.”
”Vậy thì làm phiền Đoạn tiểu thư rồi.” Lâm Tử Lộc hướng về Đoạn Chi Vân chắp tay có lễ.
Đoạn Chi Vân thẹn thùng cười, hơi khẽ khom người cất bước đi dẫn đường cho bọn họ.
Đoàn gia không hổ là thế gia lớn nhất An Nhạc huyện, cách trang trí ở LưuBảo Trai tuy là trang nhã nhưng cũng rất xa hoa, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326318/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.