Đã nhiều ngày Lâm TửLộc đều bận rộn họa bản thiết kế cho tửu lâu, hiện tại nàng mới cảm thấy những bản vẽ trước kia của mình không hề vô ích.
Mà ở Đoạn phủ, vì thọ yến của Đoạn gia chủ, toàn phủ đang bận túi bụi.
”Tiểu Mai, hôm nay ta muốn đi Lưu Bảo Trai đưa thiệp mời, ngươi xem trangphục của ta như thế nào?” Đoạn Chi Vân đứng dậy, quần áo lụa mỏng màuhồng nhạt, mặt váy thêu bươm bướm, rất tinh xảo.
Tiểu Mai liêntục gật đầu, không ngừng khen ngợi nàng cực kỳ xinh đẹp, tiểu Mai là nha hoàn tùy thân của Đoạn Chi Vân, chính là người đã la to giá tiền mườilượng ngày ấy ở trước cửa Lưu Bảo Trai.
Đoạn Chi Vân nghe thấytiểu Mai khen nàng, lập tức che mặt, thẹn thùng nở nụ cười, trên đầutrâm vàng nhẹ nhàng lay động, Đoạn tiểu thư này quả thật là một mỹ nhân.
Nhưng những lời đồn đãi về nàng thật sự quá tệ, ỷ vào quyền thế của Đoạn gia, kiêu ngạo ngang ngược vô cùng. Một lần có một khất cái nắm lấy chân váy của nàng một chút, muốn xin nàng chút tiền, nàng đã kêu người hầu đemtên khất cái kia đánh cho gần chết, không qua mấy ngày, người khất cáikia quả thật đã chết.
Bọn họ là người quyền quý nên thường cảmthấy bản thân mình tài trí hơn người, họ không coi trọng mệnh của mấyngười có thân phận thấp kém, nói chi người nam nhân kia chỉ là một tênkhất cái.
Bên trong Lưu Bảo Trai, ở trong sân, Lâm Tử Lộc múa bút đã thành văn, tinh thần mỗi ngày của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326312/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.