Lâm còn chưa kịp phục hồi tinh thần, đã bị Lâm Tử Lộc kéo, cả hai cùng nhau rời đi Lưu BảoTrai, tận đến khi họ chạy tới một cái hẻm nhỏ không có người mới dừnglại.
Lâm Tử Lộc tựa lên trên tường, cười khúc khích: “Ha ha, Tiểu Lâm tử, ta cho ngươi biết một chân lý, có tiền mà lại lãng phí cũngkhông cần phải xấu hổ.”
Lâm lúc này đã hiểu ra, nương tử của hắnchính là là một bảo bối, có thể đem đồ vật trị giá hai mươi văn tiền bán được tận mười lượng bạc, thật là quá thần kỳ, cho nên hắn đưa ra mộtcái kết luận: “Nương tử, sau này ngươi một mực phải ở chung một chỗ vớiLâm, nếu không Lâm sẽ bị chết đói.”
” Ha ha~” Lâm Tử Lộc sắp cười đến không thở nổi, Tiểu Lâm tử là muốn làm trai bao sao? “Dừng lại...Tiểu Lâm tử, ngươi chừng nào mới có thể khôi phục trí nhớ? Ngươi định đi theo ta tới khi nào?”
Lâm vừa nghe vậy, vội vàng hỏi: “Khôi phục trí nhớ thì không thể ở cùng nương tử một chỗ sao? Vậy Lâm vĩnh viễncũng không muốn khôi phục trí nhớ!”
Lâm Tử Lộc yếu ớt thở dài: “Ai~,Tiểu Lâm tử, thành thật mà nói ta cũng không biết kế tiếp nên làm gìnữa, đệ đệ nay đã bị thất lạc, ta cũng không thể trở về Thanh Bìnhtrấn.”
Trầm mặc chốc lát, Lâm Tử Lộc ngồi xổm xuống, ôm chặt haichân của mình. Trong đầu không ngừng suy tư, kế tiếp nàng muốn làm cáigì, thời gian vừa tới nàng muốn đào hôn, sau đó thì muốn cứu đệ đệ. Hiện tại nàng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326305/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.