Trong đám người lại một lần nữa nổ tung, kịch liệt thảo luận thân phận của Lâm Tử Lộc và Lâm.
Lâm Tử Lộc lau mồ hôi trên trán, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi Lâm: “Tiểu Lâm tử, chúng ta đây là bị người vây xem sao?”
”Hẳn là vậy.” Lâm hai đầu lông mày nhăn lại, hắn không thích bị nhiều người nhìn chăm chú như thế này chút nào.
”Ngươi nói xem chiết phiến của ta đáng bao nhiêu bạc?” Lâm Tử Lộc lại hỏi hắn.
”Hai mươi văn tiền, nương tử ngươi mua nó không phải là tốn có hai mươi văntiền hay sao?” Lâm thật sự là không giải thích được tại sao nàng lại hỏi hắn câu hỏi này.
Lâm Tử Lộc cười tặc một tiếng, đẩy cửa chínhra, chạy vào bên trong, lưu lại Lâm vẻ mặt mờ mịt không hiểu nàng đangmuốn làm gì, ngoan ngoãn đứng nguyên tại chỗ.
Ước chừng sau thời gian nửa ly trà nhỏ, Lâm Tử Lộc mới mở cửa đi ra ngoài, hướng về phía Lâm nở một nụ cười thần bí.
”Tiểu Lâm tử, kế tiếp chính là thời khắc để ngươi chứng kiến một kỳ tích mà ta đã hao tâm chuẩn bị.”
”Các vị, các vị, mời yên lặng một lúc nghe ta nói.” Lâm Tử Lộc cố ý đè thấpgiọng nói, để khiến cho người nghe cảm thấy tò mò, mọi người cũng phốihợp ngừng thảo luận.
”Tô công tử là bằng hữu của chúng ta, lần này đến đây An Nhạc trấn là vì có chuyện quan trọng phải làm.”
Mọi người phụ họa gật gù cái đầu, việc tìm kiếm Tô nhị công tử đúng là một chuyện đại sự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326303/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.