“Em nói dối! Người cứu trẫm rõ ràng là Vi Vi! Người giúp trẫm rõ ràng là cha của Vi Vi!”
“Cha và anh cả em dù giúp ta ngoài sáng nhưng bên trong mưu toan đoạt vị, trẫm giet bọn họ là lẽ thường tình!”
Không biết tại sao giọng nói của Thẩm Lăng Phong lại to lớn một cách khó hiểu, giống như chỉ cần hắn lớn tiếng nói ra là có thể chứng minh được ta đang nói dối.
“Thôi thì cứ theo như ngài nói đi.” Ta cũng chẳng tranh cãi nữa.
Tùy ý để hắn nói.
Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Thẩm Lăng Phong cũng không nhịn nổi, hắn hít sâu mấy hơi rồi cất giọng nặng nề: “Trở về kinh thành với trẫm.”
“Diệu Diệu chỉ là một quân kỹ mà thôi, nếu tự tiện rời khỏi quân doanh thì sẽ phạm tội phải chịu c.h.é.m đầu.”
“Với lại ở đây rất tốt, thú vị hơn kinh thành nhiều lắm.”
Vừa nói ta vừa cười duyên, rồi ta nhích lại gần lồ ng n.g.ự.c của một vị tướng sĩ đứng cạnh.
Tiền đặt cược cuối cùng của ta.
“Chẳng lẽ bệ hạ không thấy nhiều vị anh hùng dũng mãnh đều mong mỏi có được ta?”
“Chẳng sợ ngay cả ngôi sao trên trời thì ta cũng có thể với tới đấy.” Huống gì là giang sơn này, thứ mà Thẩm Lăng Phong ngài còn không ngồi vững.
“Phương Diệu!”
Tất nhiên Thẩm Lăng Phong cũng ý thức được uy h.i.ế.p của ta khi tiếp tục ở đây. Hắn xanh mặt tiến đến kéo lấy cổ tay muốn lôi ta ra ngoài.
Ta vội ôm lấy eo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ky/3599732/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.