Thấy hồng y nữ tử đi xa rồi, Nhị Tử mới lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Nghĩa phụ, sao Người lại chọc vào loại đàn bà quái đản này chứ…”
Thanh Ly lắc đầu nói, “Nàng ta chỉ là bị chiều quá sinh hư thôi, tính cách dù điêu ngoa nhưng qua ánh mắt ta biết được, bản tính nàng ta không xấu đâu. Còn cái bột phấn kia thì, ta thực là vừa đánh cuộc với số phận, xem thử mình có tránh được tai kiếp đó không thôi.”
“Lần này quả thực được trời chiếu cố mà! Nhưng còn ước hẹn ba ngày sau, sợ rằng không được như thế đâu.” Nhị Tử lo lắng nói.
Thanh Ly vỗ vai hắn mấy cái lại nhận ra, dạo này Nhị Tử đã cao hơn nhiều, ít nhất cũng hơn Thanh Ly một cái đầu nên để vỗ được vai hắn cũng không dễ dàng như trước nữa.
“Ngươi thực tin tưởng Vạn độc môn có lời hứa ngọt, sau ba lần tránh được truy sát của họ thì được đáp ứng một điều kiện sao?”
Nhị Tử gãi đầu, “Chẳng lẽ không đúng sao?”
“Giả như có chuyện tốt vậy thì nếu muốn cầu Vạn độc môn, người trong Thiên hạ đều có thể tùy tiện kéo tới cửa. Đến lúc đó Vạn Độc môn sẽ phải chấp nhận hết chắc? Kia chỉ là do tính tiểu cô nương đó ham chơi, muốn tìm đối thủ giỡn chút thôi.”
“Nói vậy, chúng ta cũng có thể không cần để ý đến lời hẹn ba ngày đó sao?”
Thanh Ly nghĩ nghĩ một hồi rồi đáp, “Thế thì cũng không được. Nếu như để nàng ta dễ dàng thắng liền ba lần thì sẽ bị coi thường thảm hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ki/1354089/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.