Khắp nơi trong cả nước đều đang triển khai khai thác mối nguy hại của công ty Hỉ Địa, tiến hành các hoạt động tấn công bán hàng đa cấp, Trương Lam lúc này đương nhiên không thể không rõ có một số người muốn làm gì. Là một người đứng trên địa vị cao, lại tới thời kỳ quan trọng cho việc thay đổi nhiệm kỳ mới nên đám thân tín của Trương Lam đã sớm báo cáo tình hình cho hắn biết rồi, hơn nữa cũng phân tích luôn những việc này.
Vốn tình thế đang tốt đẹp thì chỉ vì một công ty nho nhỏ ở Nam Điền lại đảo ngược hoàn toàn, điều này khiến cho tâm tình của Trương Lam rất xấu. Mấy ngày nay ở Bắc Kinh có mấy người đi lại chóng cả mặt, đặc biệt là Chu Thế Khánh, tên này tỏ vẻ xung phong dẫn đầu, Chu Trạch Cương kia tuy rằng bề ngoài bình tĩnh nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra được hắn khống chế đám người gây sự, và chĩa mũi dùi vào mình.
Nhìn đứa con trai út đang ngồi nghịch di động trên ghế salon, lại nhìn sang hai đứa con trai khác, cơn bực tức của Trương Lam không có chỗ xả, hét lên với Trương Xung:
- Mày còn bao nhiêu chuyện giấu diếm tao?
Trương Xung căn bản là chưa nhìn ra tính nghiêm trọng của vấn đề, nói với vẻ không hề gì:
- Bố, chẳng qua chỉ là một công ty nhỏ ở Nam Điền thôi mà, do lần trước bọn họ tìm tới cửa nên con thuận tay nhận lấy mà thôi. Nếu bố không cho con quản chuyện bọn hắn thì con không quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038220/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.