Mỗi ngày Mao Hiếu Lễ đều hỏi tình hình con mình. Tuy là con mình nhưng muốn tìm một công tác trong tỉnh là cực kỳ khó khăn. Kỳ thật y cũng không sợ kỳ thi nhân viên công vụ, nhưng sợ nhất chính là không có hậu trường. Bởi vì không có hậu trường, rất nhiều người có thành tích ưu tú trong cuộc thi nhân viên công vụ cũng không thể nào qua được cửa phỏng vấn. Kỳ thật rất nhiều người đều biết, có thể trở thành nhân viên công vụ hay không đều là ở vòng phỏng vấn. Nói chi tiết hơn một chút chính là có quan hệ hay không. Sở dĩ Mao Hiếu Lễ ngả về phía Vương Trạch Vinh chính là biết Vương Trạch Vinh có người trên tỉnh. Lão đã đặt toàn bộ tiền đồ của con mình lên người Vương Trạch Vinh.
Thấy con sắp tốt nghiệp, Mao Hiếu Lễ cảm thấy đã đến lúc Vương Trạch Vinh thực hiện lời hứa hẹn. Tuy rằng không biết Vương Trạch Vinh có bao nhiêu quan hệ nhưng ít nhất thì Vương Trạch Vinh cũng đã hứa hẹn. Việc này nói lên rằng Vương Trạch Vinh hẳn là có quan hệ đủ để xử lý việc này. Thừa dịp cuối tuần không có việc gì, đầu tiên cứ hẹn Vương Trạch Vinh lên tỉnh xem thế nào. Nếu không có quan hệ gì mạnh thì cũng có thể mau chóng tìm quan hệ mới.
Kỳ thật Mao Hiếu Lễ cũng không có ý tưởng gì quá lớn, chỉ hy vọng con mình có thể trở thành một nhân viên công vụ trong tỉnh mà thôi.
- Chủ tịch huyện Vương, ngày mai có thời gian lên tỉnh xem hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3036233/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.