Trước sảnh lớn khách sạn.
Người đàn ông đang ôm eo Ngô Mễ đầy thân mật, người phụ nữ không chút e ngại ngã đầu vào lòng anh.
Lộ Viên Viên mặc chiếc áo hoodie rộng thùng thình, mũ áo trùm kín đầu.
Ẩn nấp sau chậu hoa, nghiêng đủ kiểu dùng máy ảnh ghi lại từng khoảnh khoắc bắt mắt trước mặt.
Cô nheo mắt zoom ống kín rõ nét vào mặt Ngô Mễ đang bày ra bộ dáng nũng nĩu.
Bỗng nhiên, hình ảnh tối đen lại. Cái quái gì vậy? Thì ra một tên mất lịch sự đứng chắn đi khung hình của cô.
- Mẹ nó, có thấy tôi đang...
Lộ Viên Viên bực dọc muốn chửi thề, lèm bèm tỏ thái độ nhìn lên.
Tiêu Giãn đứng chắn ngay ngắn trước mặt cô, ánh mắt sắc lạnh như dao gâm đang bắn về phía cô.
Cô hoảng hồn ngã về phía sau, không thèm màng đến hình tượng bò ra xa để phóng đi với vận tốc thật nhanh.
Nhưng cô đã lầm to!
Vệ sĩ Tiêu không chỉ là cái hư danh, anh rất nhanh chóng đã nắm lấy áo khoác cô từ phía sau.
Giọng nói đay nghiến khiến cô sợ đến run bần bật.
- Sao mà vội vàng vậy? Tôi cất công lặn lội đến đây tìm em đó.
- Tha cho tôi, tôi biết sai rồi...
Biết sai? Xem anh như tên trai bao lợi dụng xong liền bỏ của chạy lấy người, giờ thì biết sai rồi sao?
Tiêu Giãn lôi Lộ Viên Viên sền sệt trên mặt đất, mặc cho cô kêu la thảm thiết.
Mọi người xung quanh chỉ trỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-huyen/2838460/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.