Edit & Beta: TranGemy
Lúc này, Tân Hoành mới mở mắt ra, lại chỉ khẽ liếc anh một cái rồi nhắm mắt lại, còn lật người sang bên, chỉ để lại cho anh một bóng lưng.
Lần này, rốt cuộc thì kiên nhẫn cả đời sau của Dịch Tân cũng dùng hết rồi.
Vĩnh viễn đừng mong đợi Dịch Tân có thể giống như hoàng tử dịu dàng, còn có thể tính tình tốt đến độ lượn quanh giường một vòng, chạy đến trước mắt cô rồi lại một lần hai lần rồi ba lần dỗ dành cô.
Dịch Tân chính là Dịch Tân, Tân Hoành lại dám quay lưng vào mặt anh, anh cũng chẳng nói hai lời, đưa tay kéo người cô lại.
Tân Hoành lập tức vùng vẫy trong tay anh, lại như một con thỏ nhỏ, tùy ý anh lôi kéo đối mặt với anh.
Sức lực anh làm vai cô hơi đau, hô lên: “Anh nhẹ một chút!”
Ánh mắt cô mang theo vẻ u oán.
Dịch Tân cười lạnh: “Cuối cùng cũng nhìn thấy anh rồi à?”
Tân Hoành cau mày, còn có chút uất ức, lên án: “Chính anh nói dối trước, thế mà còn không biết xấu hổ mà thô bạo với em?”
Nói dối…
Trái tim Dịch Tân thoáng chốc chậm mất nửa nhịp, cô biết rồi?...
Bàn tay vốn đang nắm chặt vai cô, đột nhiên buông lỏng chuyển sang nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, giọng nói dịu dàng dỗ dành: “Đau không?”
Tân Hoành thấy người đàn ông này thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn trở giời, mới vừa rồi còn là dáng vẻ nghiêm khắc lạnh lùng, thế mà thoáng cái lúc này đã trở nên dịu dàng mà không có chút chướng ngại tâm lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1749033/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.