Dịch Tân nhìn nhìncô, lại nhìn nhìn sàn nhà, chân mày nhíu lại thật sâu, trái lại thoạtnhìn cực kỳ nghiêm túc. Hẳn là thực sự bị sự ngây ngốc của cô chấn động.
Tân Hành lo lắng không đủ không khí để hô hấp, cười gượng nhìn anh. DịchTân bước đến hướng của cô, hướng cô đưa tay ra. Cô thấy tay anh trắngnõn thon dài, cho dù lòng bàn tay có chút sần, nhưng vẫn đẹp mê ngườinhư trước.Cô nhìn, nhịn không được sững sờ.*
"Hử?" Anh nhìn cô đang nhìn chằm chằm tay anh, nhịn không được vui mừng cong khóe môi, lên tiếng nhắc nhở cô.
"A?"
Cô cuống quít ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh. Anh khàn khàn nói, "Cho anh."
Cô thấy anh nhìn cô chằm chằm, gương mặt đẹp gần như diễm tuyệt, con ngươi như lóe mị sắc, lại nghe anh thấp giọng nói hai chữ, nhịn không đượchai má bỗng nhiên nóng lên. Anh. . . cô còn đang tức giận a. . .
"Kéo cho anh, anh đến quét tước."
Anh nhắc nhở một tiếng, cô mới phản ứng được, như là bị cái gì kích thích,liền ném đồ cầm trong tay cho anh. Trong lòng lại nhịn không được oángiận, hung hăng trừng anh. Lại thấy anh ở đối diện cô nhíu mày, thấy côtrừng anh, thậm chí hướng cô ném một cái liếc mắt. Anh tuyệt đối là cốý!
"Em vừa mới nghĩ đi nơi nào?"
Anh. . . anh còn không biết xấu hổ hỏi cô như thế!
Cô cắn răng, "Là anh cố ý làm cho em hiểu sai ý đi!"
Anh cười, gật đầu, "Ừhm, anh thừa nhận, cho nên, ý là em ngầm hiểu rồi?"
"Nói lung tung! Là tự anh phán đoán!"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748957/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.