Tại vô số vô số buổitối, hoặc là ban ngày. Cô cùng với anh tất cả triền miên, kết quả lạirất châm chọc. Người phụ nữ duyên dáng xinh đẹp đứng cùng anh chung mộtchỗ, bọn họ mới là danh chính ngôn thuận. Ngày xưa ân ái cùng cô, thoáng chốc trở nên mỏng manh, hèn mọn, thậm chí ti tiện.
Tân Hoànhcảm thấy mắt chua xót đến phát đau nhức, cô mở to mắt nhìn Dịch Tân:"Anh nếunhư quả thật yêu cô ta như vậy, cần gì phải mỗi ngày bên em?"
"Em có ý gì!"
Dịch Tân hung hăng nắm lấy cánh tay của Tân Hoành, dùng lực mạnh cầm cổ tay mảnh khảnh của cô. Sau đó, thấy cô đau đến nhíu mày. Anh khôngbuông, chỉ là hơi híp con ngươi chăm chú nhìn cô, tiếng nói trầm thấp âm ngoan.
Tân Hoành nhịn đau, như cũ nhìn thẳng anh, cười nhạt:"Anh không cảm thấy anh hỏi em có ý tứ rất châm chọc sao? Tốt, em choanh biết em có ý gì! Dịch Tân, ý của em là. Em không nên cùng anh mộtchỗ, em không muốn một lần nữa làm người phụ nữ của anh! Anh thích aithì đi với người nọ cùng một chỗ. Từ nay về sau anh cùng em, hai takhông quan hệ gì!"
Cô nói xong, không khí thoáng chốc ngưng tụ. Trông nháy mắt yên tĩnh đến gần như tan vỡ.
Sau đó, bên môi Dịch Tân xuất hiện một nụ cười đẹp đẽ đến cực hạn: "Em lập lại lần nữa."
Tân Hoành lạnh lùng nhìn anh một cái, với thái độ khinh thường .
Cằm bị anh nắm không chút nào thương tiếc. Đem mặt của cô nhìn về phíaanh, cô liền bị bức bách nhìn vào sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748948/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.