Tân Hoành nhẫn nhịn, cùng Tân Giác đến một phòng trà cao cấp. Với cô mà nói, cô không muốn cùng Tân Hạo và Tân Giác cố bất cứ dính dáng nào, nhưng nhìn vẻ quyết tâm hôm nay của Tân Giác có lẽ sẽ không bỏ qua cho cô, cô cũng không muốn cùng cô ta dây dưa ở nơi công cộng, cô không tránh thoát được người này. Lúc này mới bất đắc dĩ, cùng cô ta đi nơi khác.
“Tân Giác, đến bây giờ chị mới biết em không thể rời bỏ chị như vậy, kể từ khi chị rời nhà, dù chị ở nơi nào, em luôn có thể tìm được chị, thỉnh thoảng còn đến thăm chị một lần.”
Chỉ có hai người, Tân Giác cũng không vòng vo với cô nữa, mở miệng liền lạnh giọng,”Chị xác định không phải chị dùng thủ đoạn dụ dỗ em, ép em không thể không nguyện ý khổ cực bay tới đây, tự mình xử lý?”
“Thủ đoạn dụ dỗ?” Tân Hoành nghe cười lạnh, “Nếu chị thật sự muốn dùng thủ đoạn dụ dỗ, năm đó còn có thể bị em tính kế, đến mức sau này bị đuổi ra khỏi nhà?”
Tân Giác cau mày, lạnh giọng quát, “Chị có chứng cứ gì mà nói em tính kế chị?”
“Chứng cứ?” Tân Hoành cảm thấy buồn cười, “Chị phải tìm vật kia làm cái gì? Chị cũng không muốn lấy lại! Ba, Trầm Ngôn, yêu thích của em, chị không lạ gì; em muốn, chị không muốn; em chẳng qua là giúp chị có cớ hội, giúp chị có thêm bậc thang, cách xa bọn họ.”
Tân Giác giễu cợi, “Chị cũng thật mạnh miệng! Chị có nghĩ đến cũng sẽ lăn lộn khó ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/160914/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.