Mục Lương Hòa đứng bên cửa sổ thư phòng, mà cái cửa sổ này không nằm hướng cửa nên anh không biết Thanh Ninh đã về. Tạ Thanh Ninh rón rén lên lầu, khe khẽ đẩy cửa, từ phía sau khom lưng đi qua bất thình lình ôm chầm lấy anh làm Mục Lương Hòa giật mình.
"Nói, anh đang nghĩ gì, bị em bắt gặp rồi, kinh ngạc như vậy sao?"
Nàng có lúc cố tình gây sự, biện pháp Mục Lương Hòa trị cô còn ác hơn, nhưng hôm nay anh cũng không muốn dùng cách này, đưa tay ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực, cằm gác lên đỉnh đầu cô, không tính là nghiêm túc hỏi: "Hôm nay hai người làm gì?"
Nàng làm bộ thoải mái cười cười: "A, cùng nhau ăn cơm."
" Ở đâu?"
Thanh Ninh suy nghĩ một chút, đoán chừng Diêm Nhuận Hoa bên kia cũng đã biết, cũng không cần thiết giấu giếm: "Nhà hắn."
Không ghen tỵ là giả, người con gái trước mặt rõ ràng là vợ mình, không ăn cơm với mình mà lại phải cùng ăn cơm với kẻ có tâm địa đen tối với cô, không thể phủ nhận, anh càng ngày càng hối hận với quyết định ban đầu. Có lẽ lúc đầu nên ngăn cô, phá án là chuyện của cảnh sát, không nên kéo cô vào cuộc, sợ cuối cùng khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện mà anh không chịu nổi.
Nhận thấy được người trước mặt phát ra hơi thở lạnh lẽo, Thanh Ninh vùi đầu trong cổ anh cọ xát, lấy lòng hôn một cái vào cổ anh, lại cắn một cái vào hầu kết đang nhô ra: "Chuyện gì cũng không xảy ra, chính là ăn một bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-toa-sang/1223012/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.