Trong lúc hai người họ quay về nhà thì Doãn Hân Nghiên cũng tranh thủ kiểm tra điện thoại một chút, không xem thì thôi, mở ra xem rồi mới giật mình hoảng hốt, không chỉ có cha mẹ của cô, ngay cả cha mẹ chồng, Uông Lục Chi, Doãn Thu Phương và cả Doãn Vĩ Nghiêm cũng gọi cô cả trăm lần, còn có tin nhắn nữa chứ.
Còn Uông Mạc thấy vợ cứ nhìn chằm chằm điện thoại với vẻ mặt hốt hoảng thì anh cũng nhỏ giọng nói:
- Sao vậy Nghiên Nghiên? Có chuyện gì sao?
- Ông xã, hình như chúng ta sắp tiêu rồi!
Uông Mạc không hiểu… Tiêu? Là tiêu cái gì chứ?
Đến đây Doãn Hân Nghiên cũng đưa điện thoại cho anh xem, anh chỉ mới nhìn sơ qua thôi đã thấy đại sự không hay rồi, cha mẹ anh gọi điện nhắn tin thì thôi đi, đằng này đến cha mẹ vợ, em trai em gái của vợ đều nhắn tin gọi điện hơn trăm cuộc thì đúng là chuyện lớn rồi.
Nhưng mà… Hình như vừa rồi anh mới nghe cái gì đó thì phải?
- Vừa rồi em nói gì?
- Em nói gì á? Em nói chúng ta sắp tiêu rồi?
- Không, không phải câu này, hai từ trước đó cơ.
Doãn Hân Nghiên nghĩ ngợi một lúc, bất giác gương mặt của cô đỏ lên một chút, vừa rồi cô chỉ là thuận miệng thôi. Tại vì lúc bình thường khi nói chuyện với Chu Băng Thanh thì cô đều gọi Uông Mạc là ông xã hoặc anh nhà, nên bây giờ bị quen miệng… Thật sự là ngại chết cô rồi.
- Em…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3610448/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.